Diệp Lâm? Thẩm Ngọc Lam giật mình nhận bản hợp đồng trong tay giám đốc Cao xem thì thấy đúng là Diệp Lâm? Phát âm cũng đúng với họ Diệp của ba, họ Lâm của mẹ cô, lúc trước cô vẫn luôn cho rằng mình là kết tinh tình yêu của cha mẹ, nhưng sau khi ba biến mất thì cô bỗng cảm thấy cái tên này có chút châm chọc.
Nhưng sao lại có người đặt tên công ty trùng hợp như vậy?
Có điều tuy cô không biết hợp tác với Diệp Lâm kia có gì tốt nhưng từ phản ứng phấn khích không thể che giấu của Giám đốc Cao thì cô có thể tưởng tượng ra được hợp đồng này không dễ dàng mà có được, nhưng vì sao lại chỉ đích danh cô đi?
“Chị Thẩm, đây là hợp đồng, chị đi qua đó ngay đi, nếu ký thành công thì sau này đơn hàng của họ tôi sẽ trích thêm 2% cho chị, chị thấy thế nào?”
Trích thêm 2% cho mình là bao nhiêu? Nhưng nghe thấy tiếng hít khí của những người khác thì Thẩm Ngọc Lam biết hẳn là không ít.
Giám đốc Cao đặt hợp đồng vào tay cô, sau đó còn thuận tay vỗ lưng, Thẩm Ngọc Lam căng thẳng gật đầu: "Tôi đi qua đó ngay”.
Cô cũng không để ý 2% kia là bao nhiêu, cũng không quan tâm Diệp Lâm kia là thần thánh phương nào, bởi vì cô không có vướng bận, chỉ có một người nhưng không tới lượt cô lo, cho nên cô không có khái niệm gì về tiền cả, chỉ là vì lúc này cô muốn chạy trốn khỏi người đàn ông trước mặt này, ánh mắt của anh ta làm cô sởn tóc gáy.
Đám người còn lại thấy cô đi gấp gáp như vậy đều đánh giá cô yêu tiền như mạng, ánh mắt nhìn cô cũng thay đổi mẩy phần.
Còn Cao Nhã Uyên nhìn bóng người bỏ đi vội vàng kia trong mắt hiện lên sự không cam lòng.
Diệp Lâm là công ty điện ảnh nổi tiếng trong nước, tuy rằng ba năm trước đột nhiên