Hạ Tinh Thần kinh ngạc, ngẩng đầu: “Có chuyện gì không ạ?”
“Cô đi lên là biết thôi.
Đừng chần chờ nữa, mau đi đi!” Bộ trưởng Hồ nói xong vội vàng bước đi, có vẻ rất bận rộn.
Bị cảnh tượng như vậy ảnh hưởng, tất nhiên Hạ Tinh Thần cũng không dám lơ là, cô vội vàng sửa sang lại quần áo, bước nhanh vào thang máy, bấm nút lên tầng cao nhất.
Cũng may cô đã từng tới đây, cho nên Hạ Tinh Thần không đến mức ngơ ngác.
Cô chủ động đi vào phòng làm việc của Lãnh Phi.
Lúc đi qua những nhân viên khác, cho dù không biết là ai, cô cũng lễ phép chào hỏi.
Lúc đi đến trước cửa phòng làm việc của Lãnh Phi, cô hơi giơ tay lên, đang định gõ cửa thì nghe thấy tiếng mọi người cung kính: “Ngài Tổng thống!”
Cả người cô cứng đờ.
Theo bản năng, cô gật đầu, chỉ thấy Bạch Dạ Kình đi từ phòng họp ra ngoài.
Lãnh Phi và đoàn người cũng đi theo đằng sau.
Tất cả mọi người đều dừng công việc trong tay lại, cúi đầu xuống.
Anh vừa cởi khuy áo vest vừa nhỏ giọng nói chuyện với người bên cạnh.
Dường như nhận ra được điều gì, bỗng nhiên anh ngẩng đầu nhìn về phía Hạ Tinh Thần.
Ánh mắt lạnh lùng có chút thăm dò.
Cô cảm thấy thật khó thở, bàn tay để bên hông hơi siết chặt.
Cô vội vàng bắt chước những người khác cúi gằm mặt xuống.
Dường như ánh mắt anh cũng không thể hiện cảm xúc gì, anh cũng chẳng nhìn cô thêm nữa, chỉ chớp mắt một cái rồi đi vào phòng làm việc.
Hạ Tinh Thần không ngẩng đầu lên cho tới khi tiếng bước chân anh xa dần, cô mới chậm rãi ngẩng đầu lên.
“Cô Hạ!” Lãnh Phi đứng yên trước mặt cô.
“Bộ trưởng Hồ bảo tôi lên gặp anh, có chuyện gì vậy ạ?”
“Đi vào rồi nói!” Lãnh Phi đẩy cửa ra, anh ta bảo trợ lý mang trà vào.
Hạ Tinh Thần đi theo sau Lãnh Phi, hai người đối diện nhau trên ghế sô pha.
Lãnh Phi đưa thiệp mời cho cô.
Hạ Tinh Thần liếc mắt nhìn: “Đây là?”
“Tối nay Tổng thống cần phiên dịch, cho nên tối nay cô đi cùng đi!”
Hạ Tinh Thần hoàn toàn không nghĩ rằng có chuyện như vậy xảy ra.
Cô còn tưởng rằng trong thời gian thử việc cô cũng không phải gặp anh hay có cơ hội làm việc với anh.
Lãnh Phi thấy cô không nói gì, anh ta chỉ hỏi: “Cô Hạ, có vấn đề gì sao?”
“Dĩ nhiên là không có rồi!” Cô hoàn hồn rồi lắc đầu.
Đến nơi này chính là làm phiên dịch cho anh, cô có thể có vấn đề gì chứ? Dù có, cô cũng không được thể hiện ra.
“Có thể qua giai đoạn thử việc này hay không đều do Tổng thống quyết định.
Cho nên hi vọng cô Hạ thể hiện tốt một chút.
Cố gắng được ở lại!” Lãnh Phi khích lệ nhìn cô.
Bây giờ cuối cùng anh ta cũng hiểu rõ vì sao rõ ràng có thể không cần tham dự buổi giao lưu văn hóa với nước Y vậy mà Tổng thống lại thay đổi chủ ý như vậy.
Xem ra, bên phía đại sứ quán cần phải cảm tạ cô Hạ, cô gái phiên dịch mới này.
Tất nhiên, Hạ Tinh Thần không biết những điều này, cô chỉ hơi mỉm cười: “Cảm ơn anh, tôi sẽ cố gắng hết sức!”
Trở lại tầng sáu, Hạ Tinh Thần thở dài, cô mở máy vi tính chuẩn bị thêm tài liệu nhưng vẫn cảm thấy cực kỳ áp lực.
Bảy giờ là đến buổi giao lưu trao đổi văn hóa, cô tan ca, cũng không trở về nhà, đành ăn một cái bánh mì ngay trong phòng làm việc.
Lúc sáu giờ rưỡi, cô chỉnh đốn lại trang phục rồi vội vàng xuống tầng.
Lúc cô đến trước cổng cung điện Bạch Vũ thì đã thấy năm chiếc xe con đã đậu sẵn.
Anh còn chưa tới, cô thở