Không dám chậm trễ, cô bế cậu bé vào nhà vệ sinh và đứng ngay đó chờ cậu bé.
“Đại Bảo, mẹ ra ngoài trước được không? Người ta là con trai đó, mẹ cứ nhìn con đi tè con xấu hổ lắm.” Cậu bé cởi quần để lộ cái mông trắng nhỏ, đứng bên cạnh bồn cầu xấu hổ cực kì.
“Vậy con có tè hay không thì bảo?” Hạ Tinh Thần cực kì đau lòng.
Trước kia tên nhóc này đi toilet ngay cả quần cũng là cô cởi dùm nó, nhưng mà không biết từ khi nào nó trưởng thành cũng biết xấu hổ rồi.
Loại cảm giác này khiến cho lòng cô cảm thấy cực kì mất mác.
“Có chứ, đương nhiên là có tè rồi.” Hạ Đại Bạch đương nhiên không biết Đại Bảo nhà mình đang nghĩ gì, chỉ biết cậu bé không thể nói gì hơn mà ngoan ngoan xuỵt xuỵt.
Cả người mơ hồ xuỵt xuỵt, thân thể nhỏ vẫn mơ hồ chưa tỉnh ngủ.
Hạ Tinh Thần quay lưng vốn đang định kéo cửa đi ra ngoài chờ bé, kết quả tay vừa chạm vài cửa toilet thì nghe thấy âm thanh nhỏ nhẹ của mấy tiếp viên hàng không ở bên ngoài.
“Nói ra thì Tống thống đại nhân và cô Hạ thật ngọt ngào… Lúc này tôi tiến vào phục vụ bọn họ kết quả nhìn thấy bọn họ đều đang ngủ.
Hai người bọn họ còn ôm nhau ngủ, hoàn toàn như một đôi đang yêu nhau cuồng nhiệt vậy.
Tôi còn tưởng rằng giống như những người trên mạng nói hai người chỉ diễn trò mà thôi.”
“Xem ra vị cô Hạ này rất có thủ đoạn, nhiều người phụ nữ như vậy, nhiều thiên kim tiểu thư như vậy mặc cho Tống thống đại nhân lựa chọn, Tống thống đại nhân lại cứ chọn một nhân viên bình thường như cô ta.”.
Đọc t????????yệ???? ch????ẩ???? khô????g q????ả????g cáo — ????R ????M????R????Y????N.v???? —
“Cô không thấy nói thừa sao? Nếu không có chút thủ đoạn thì sao có thể sinh con cho Tống thống? Tôi không tin nhiều năm như vậy Tống thống chỉ có một người phụ nữ, có thủ đoạn như cô ấy, hiện tại chỉ sợ đứa con riêng này của Tống thống sẽ nổi tiếng cả nước rồi.”
“Ha ha, tôi đoán là công phu trên giường rất đỉnh.
Chẳng phải đàn ông luôn thích phụ nữ như vậy sao? Bất cứ giá nào cũng được.
Xem ra cô Hạ này nhất định không phải người hiền lành gì, nói không chừng phương diện kia còn có điểm hơn người.”
Lời này vừa nói ra, hai người cười ầm lên, trông rất mờ ám.
Hạ Tinh Thần đứng ở chỗ rửa tay, khó chịu không nói được gì.
Những lời này so với lời của Bạch Dạ Kình thì không sai biệt lắm.
Nếu muốn bắt được đàn ông thì không phải bắt lấy dạ dày của anh ta mà là… của anh ta.
“Đại Bảo, mẹ ra ngoài trước đi, một lát nữa con sẽ ra.” Hạ Đại Bạch vừa xuỵt xuỵt vừa quay đầu nói chuyện với cô.
So với bộ dạng mơ mơ màng màng lúc nãy của bé thì hiện tại đã tỉnh táo hơn nhiều.
Hạ Tinh Thần hoàn hồn, không nói gì nữa mà kéo cửa nhà về sinh và ra ngoài.
Nhân viên bên ngoài đột nhiên thấy cô đi ra, sắc mặt mọi người thay đổi.
Hiển nhiên không ai ngờ rằng cô lại ở trong phòng rửa tay.
Hiệu quả cách âm nơi này cực kì tệ.
Cho nên những lời vừa rồi của bọn họ chẳng phải đều bị cô ấy nghe hết sao?
Một lúc lâu sau mọi người mới phản ứng lại, cung kính chào hỏi: “Chào cô Hạ.”
Hạ Tinh Thần không nói gì, chỉ miễn cưỡng gật đầu với bọn họ cũng không đến mức đi thanh minh cho mình.
Chờ cô rời đi, mọi ngừi vẫn nhìn nhau, tôi nhìn cô cô nhìn tôi, trong lòng bồn chồn.
Dựa theo phản ứng của cô ấy cũng không xác định những lời vừa nãy có phải bị cô ấy nghe được hay không.
Lúc chưa xác định được thì cửa nhà vệ sinh mở ra, bé trai ló đầu ra ngoài.
"Hai chị gái.” Tên nhóc kia ngửa đầu cười với hai người như thiên sứ.
Đối với đứa bé này, nhất là đứa bé xinh đẹp, con gái