Nước S.
Buổi sáng, Hạ Tinh Thần nhận được điện thoại của Trì Vị Ương gọi tới, nghe cô kể chuyện giữa mình và bác sỹ Phó, trong lòng cũng đủ các loại phiền muộn.
“Cuối cùng, anh ta đáp ứng đề nghị này của cậu?” Sau khi sinh con ra, thì cả hai sẽ chia sẻ chi phí nuôi con, đây dường như là biện pháp thỏa hiệp nhất.
Nhưng mà, vợ của bác sỹ Phó, lại vô tình trở thành nạn nhân vô tội nhất.
“Mình đã uy hiếp như vậy, anh ta không thể không đáp ứng.”
“Nếu như cậu thật sự bỏ đứa trẻ đi, đó mới là kết cục mà anh ta không muốn nhìn thấy nhất.
Chỉ là, không biết có phải do mình quá nhạy cảm hay không, mà mình luôn cảm thấy, có lẽ là do bác sỹ Phó có nỗi khổ tâm riêng, nên không muốn nói chuyện trước kia cho cậu.”
“Có lẽ là vậy đi.” giọng nói cuả Trì Vị Ương bỗng dưng nhẹ đi, hai cô gái, nói chuyện điện thoại không quan tâm đến chênh lệch thời gian giữa hai nơi: “Nhưng mà, nếu như anh ấy không thể nói ra nỗi khổ tâm với mình, như vậy, giữa chúng mình cũng sẽ vĩnh viễn không có khả năng.”
“Cậu có nghĩ tới việc điều tra chuyện này hay không?”
Trì Vị Ương cự tuyệt.
Đó là chuyện riêng của anh, cô không muốn khám phá.
“Mình mệt mỏi rồi, không muốn tìm hiểu nữa.”
“Nếu đã hạ quyết tâm rồi, thì cậu hãy nhanh chóng từ bỏ đoạn tình cảm này đi.”
“Đừng nói về mình nữa.” Trì Vị Ương cười, cố gắng làm cho giọng nói của mình thoải mái hơn: “Hôm trước mình có đọc tin tức trên Weibo, mình cũng có thấy mấy tin tức tình cảm kia của hai cậu.
Nói đi, hai người định khi nào thì kết hôn hả?”
Nhắc tới chuyện này, tâm tình của Hạ Tinh Thần cũng khá hơn ít nhiều: “Chắc chắn là năm nay không tổ chức hôn lễ kịp rồi, còn về việc đi đến cục dân chính, thì anh ấy nói mai khá là thích hợp.”
Giọng nói, cũng trở nên vui vẻ hơn rất nhiều.
Trì Vị Ương bị lây theo, nên tâm trạng cũng trở nên khá hơn: “Đến lúc lấy giấy xong, nhất định phải chụp hình cho mình đó nha.
Mình muốn là người nhìn thấy đầu tiên.”
“Được, nhất định sẽ cho cậu nhìn thấy đầu tiên.”
Cô đang trả lời, vào lúc này, Bạch Dạ Kình đứng ở cửa phòng tắm.
Rồi sau đó, tự ý đẩy cửa tiến vào.
Cô đứng ở trước gương, vừa chải tóc vừa gọi điện thoại, nghe thấy động tĩnh, quay mặt lại nhìn thấy anh: “Phải đi rồi sao?”
Anh gật đầu, ngón tay gõ xuống đồng hồ đeo tay: “Vừa đi vừa gọi.”
“Vâng.” Hạ Tinh Thần gật đầu, đi theo sau lưng anh.
Trì Vị Ương ở bên kia nghe được động tĩnh, thức thời nói: “Cậu muốn ra ngoài à?”
“Mình trở về nhà cũ để thăm ba mẹ, chính là chú của ngài Tổng thống đó.
Nghe bác sỹ Phó nói, hiện tại sức khỏe của ông ấy và mẹ mình không được tốt lắm, mình phải vội vàng trở về từ nước ngoài, vì sợ xảy ra chuyện gì.”
“Bây giờ cậu nên dành nhiều thời gian hơn cho bọn họ.
Ok, cậu cứ đi đi, mình cũng không nói với cậu nữa.
Chờ khi nào cậu ổn định ở bên đó, thì nhớ qua bên này thăm mình đấy nhé”
“Có lẽ thật sự có cơ hội đấy.
Dù sao, mẹ mình cũng không thể ở đây lâu được, vẫn phải trở về.
Đến lúc đó, nói không chừng mình sẽ đi cùng bà ấy.”
Sau khi nói thêm mấy câu với Trì Vị Ương, thì cô cúp điện thoại.
Bạch Dạ Kình quay đầu lại, con ngươi hẹp dài nhìn cô: “Cái gì gọi là nói không chừng, em muốn sang nước M định cư à?”
Cô nói đùa: “Đúng vậy.
Không phải rất tốt sao, mẹ em ở đó, bạn thân nhất của em cũng ở đó.
Nếu như cũng dẫn Đại Bạch thì tất cả cũng coi như là hoàn hảo.”
Bạch Dạ Kình dùng lực nắm tay cô, rồi kéo cô qua.
Một tay nắm lấy cằm dưới của cô, nâng lên, ánh mắt của hai người đối diện với nhau: “Nếu như thật sự có ngày hôm đó, thì anh sẽ dùng xiềng xích đeo vào hai tay hai chân của em lại.”
Cô cười: “Anh Tổng thống, anh cứ hống hách vậy, thì sẽ tạo thành vụ bê bối lớn đấy, người ta sẽ nói anh sử dụng bạo lực, cưỡng ép con gái nhà lành, lúc đó anh tính thế nào?”
“Vợ của anh, anh muốn cưỡng thế nào thì cưỡng thế đấy.”
“...” Hạ Tinh Thần bĩu môi: “Bây giờ em chưa phải là vợ của anh.”
“Ngày mai.
Hiệu suất làm việc của anh luôn rất tốt.”
Cô cười.
Trong lòng...!cảm thấy thật ngọt ngào.
Hương vị của tình yêu đang lên men trong lòng cô.
Bạch Dạ Kình sắp xếp xe đưa cô và con đi Chung Sơn.
Anh ngồi ở xe khác, đi đến văn phòng Tổng thống.
“Kết quả tố cáo thế nào rồi?”
“Tạm thời nhận được tin tức khá lạc quan.”
Lãnh Phi rất cung kính trả lời.
Rồi sau đó, cầm ipad tới, báo cáo hành trình hôm nay.
“Mười giờ ba mươi sáng nay, ngài sẽ có cuộc hội đàm bằng điện thoại