Trong mắt của người khác là như vậy, ở trong mắt anh cũng là như thế.
Nếu như chỉ là người ngoài, ví dụ như Hứa Nham, nói vậy thì cô cũng sẽ không buồn đến thế.
“Đúng vậy, anh ta sẽ không cưới tôi.
Giống như cuộc sống của các người ở một thế giới khác, mãi mãi là người kiêu ngạo, làm sao có thể có người coi trọng những người sống ở tầng thấp như chúng tôi.”
Sự tự ti cùng giận hờn trong giọng nói của cô vô cùng rõ ràng khiến Bạch Dạ Kình không nhịn được nhíu mày, nghiêng người nhìn cô.
Cô đã băng bó xong, để băng gạc cùng thuốc nước xuống, giọng điệu lạnh lùng nói: “Không còn chuyện gì khác thì tôi trở về đi ngủ.”
Nói dứt lời, không hề nán lại, lấp tức quay người rời đi.
Nhìn bóng dáng cô rời đi, trong lòng Bạch Dạ Kình nóng nảy, không thèm suy nghĩ, quay lại nắm lấy tay của cô, giữ cô ở lại.
Sau đó trong nháy mắt dùng sức, trực tiếp kéo cô ngồi lên trên đùi mình.
Hạ Tinh Thân không nghĩ rằng hơi thở của người đàn ông này lại phủ xuống từ trên đỉnh đầu, hơi thở của cô bị rối loạn trong tức khắc.
Sợ hãi ngẩng đầu lên, đập vào trong đồng tử kín đáo của anh, trái tim cô đập mạnh như nai con Bambi.
Dưới mông, cơ bắp trên đùi của nam giới rất khỏe và mạnh mẽ.
Cô chỉ cảm thấy nóng, sự nóng rực đó bùng lên từ mông cô, tràn vào từng tế bào trên cơ thể, từng tấc da thịt, thiêu đốt trái tim cô.
Cô chỉ cảm thấy như ngồi trên kim châm, chật vật đứng dậy.
Một tay Bạch Dạ Kình giữ lấy vòng eo của cô, hơi dùng sức, cô không thể động đậy vì bàn tay của anh rất lớn, ở trong lòng bàn tay anh, dường như vòng eo của cô bị ôm chặt.
Khoảng cách, tư thế mờ ám như vậy khiến Hạ Tinh Thần hơi hoang mang.
Muốn nói điều gì đó, lại cảm giác miệng khô lưỡi khô nói không nên lời, cô vùng khỏi tay anh theo bản năng, nhưng ngược lại cô đã bị anh siết chặt, hai tay trói chặt về phía sau.
Mười ngón tay của hai người đan chặt.
Anh nhìn xung quanh một lượt, cô phải ưỡn thân trên mềm mại của mình, áp lên trên ngực anh.
“Bạch, Bạch Dạ Kình.” Rõ ràng là muốn trách cứ anh, đẩy anh ra, nhưng trong giọng nói lại không có sức lực, ngược lại âm thanh vô cùng yếu ớt.
Dáng vẻ này của cô khiến trái tim anh rung động kịch liệt.
Ánh mắt nhìn từ đôi mắt của cô rồi sau đó trượt xuống dưới, dừng lại ở cái mũi ưa nhìn.
Tiếp theo là cánh môi đỏ hồng, mềm mại đang mấp máy.
Rơi xuống chỗ đó, tạm thời dừng lại, không rời đi.
Trong ánh mắt chợt tối sầm, lộ ra vẻ nguy hiểm.
Hạ Tinh Thần nhìn thấy ánh mắt của anh, cổ họng căng thẳng, muốn chạy trốn theo bản năng.
Nhưng không đợi đến lúc cô phản ứng lại, người đàn ông đã bá đạo mà hôn xuống.
Mặc dù đây là lần thứ tư bị anh hôn nhưng Hạ Tinh Thần vẫn không thể bình tĩnh.
Hô hấp dừng lại, vung một tay dùng lực để đẩy vai anh ra, anh không nhúc nhích một chút nào, môi càng khóa chặt môi của cô.
Dần dần sức lực của cơ thể cô như bị anh rút cạn, cả người tê dại.
Nụ hôn của anh mang theo tính chiếm hữu bá đạo, làm cô khó có thể chịu đựng được.
Hôn lấy hôn để, tay của người đàn ông dần dần không thành thật, chuyển hướng từ vòng eo của cô lên phía trên.
Da thịt tiếp xúc da thịt, hai người cùng hít thở thật sâu.
Hạ Tinh Thần lập tức bình tĩnh lại, đôi mắt ban đầu mơ mơ màng màng, dường như bây giờ đã có tiêu cự.
Cô nhanh chóng đứng dậy từ trên đùi người đàn ông, đôi mắt bị bao phủ một tầng hơi nước và sương mù, giống như nai con hoảng sợ nhìn anh.
.
truyen bjyx
Bàn tay túm chặt cổ áo, cho tới bây giờ, ngón tay vẫn không ngừng run rẩy.
Trong lồng ngực, dường như nhiệt độ và sức mạnh từ đầu ngón tay của anh vẫn còn ở đó, thiêu đốt khiến miệng cô trở nên khô khốc.
Cuối cùng, cô gần như hoảng loạn bỏ chạy khỏi phòng của anh.
Nói là tìm anh đòi tiền, nhưng kết quả đã ném chuyện đó lên chín tầng mây rồi.
Trở về phòng, mãi lâu sau vẫn còn nhớ rõ câu cuối cùng khi đuổi theo, anh cắn mạnh tai cô nói: “Cách xa Dư Trạch Nam