Editor: May
“Về sau tôi sẽ, sẽ ngoan ngoãn nghe lời.” Lạc Ương Ương càng ôm càng chặt.
Vành tai và tóc mai chạm vào nhau, Phong Thánh vẫn là không buông tha Lạc Ương Ương.
Lại một đợt sóng nhiệt qua đi, Lạc Ương Ương nằm ở trên bồn rửa tay vẫn không nhúc nhích, vô lực đến sắp hư thoát.
Cô nhìn đèn chân không trên trần nhà, hư thoát đến đầu óc gần như ngừng vận chuyển.
Một ngày tiêu hao thể lực nghiêm trọng như vậy, cô phải trôi qua tới khi nào đây?
Chậm rãi chuyển mắt nhìn về phía Phong Thánh đứng ở trước bồn tắm, đang xả nước.
Dáng người anh thật tốt, tỉ lệ hoàng kim hình tam giác đảo ngược, đường cong cơ bắp thực tuyệt đẹp.
Nhìn hết dáng người của anh, đều có thể bị lực bạo phát ẩn chứa trong thân thể của anh làm kinh sợ, hoàn toàn không giống như là luyện ra từ trong phòng tập thể thao.
Tầm mắt Lạc Ương Ương không dám dừng lại ở nửa người dưới của anh, dọc theo ngực ướt mồ hôi của anh một đường hướng lên trên, cuối cùng ngừng ở sườn mặt hình dáng ngạnh lãng của anh.
Vì sao cô lại trêu chọc đến người đàn ông này, hung mãnh như vậy, quả thực làm người khó có thể thừa nhận.
Nhận thấy được Lạc Ương Ương đang nhìn lén anh, mắt lạnh
của Phong Thánh nhanh chóng chuyển một cái, dây dưa với tầm mắt của cô, hơi nhướng mày nghiền ngẫm nói: “Còn muốn đến nữa?”
“Không muốn!” Lạc Ương Ương sợ tới mức vội vàng lắc đầu.
Nhìn ánh mắt bị dọa sợ của Lạc Ương Ương, khóe miệng Phong Thánh khẽ nhếch chớp mắt một cái, nhanh đến chính anh cũng chưa lưu ý đến.
Phong Thánh đi qua bế cô lên, sau đó đặt ở trong bồn tắm chứa đầy nước.
Bị nước ấm áp chợt bao vây, Lạc Ương Ương thoải mái than nhẹ một tiếng.
Xong việc ngâm tắm nước ấm, quá thoải mái.
Đang trong lúc cảm thán, một đôi chân dài liền bước vào bồn tắm, Lạc Ương Ương ngước mắt nhìn lại.
Cô đột nhiên nhìn thấy hình ảnh không thích hợp với thiếu nhi, vội vàng rũ mắt xuống, hoàn toàn xem như chưa thấy cái gì, nhưng khuôn mặt nhỏ lại khả nghi đỏ lên.
Theo Phong Thánh ngồi vào bồn tắm, nước ‘ ào ’ một tiếng liền tràn ra ngoài.