Editor: May
“Ông ta chính là người đầu tư, Ngưu Phối Phối chính là ông ta nhét vào đoàn phim.” Hoa Nhất Phi vẫn là bộ dáng lười nhác kia.
“A?” Lạc Ương Ương mắt đầy kinh ngạc.
Cô nhìn Hoa Nhất Phi không để trong lòng một chút, nhìn nhìn Ngưu Phối Phối vẫn còn ngồi ở trên đùi Tiết Dật Phàm, tầm mắt cuối cùng dừng ở trên thân người đầu tư lửa giận tận trời.
Ngưu Phối Phối này xem như ngoại tình bị bắt gian tại trận sao?
Bị đội nón xanh lớn như vậy, người đầu tư sẽ không nổ tung phim trường chứ?
“Làm sao bây giờ? Bộ dáng ông ta rất tức giận.” Lạc Ương Ương nhìn người đầu tư đi nhanh giận dẫm thẳng đến.
Thân trên của cô theo bản năng nghiêng về phía Hoa Nhất Phi, một bộ dáng lo lắng bị lan đến gần.
Cô cũng cảm thấy Ngưu Phối Phối quá không biết xấu hổ, quá thiếu thu thập, nhưng cô - cá trong chậu này chỉ muốn xem diễn, không muốn bị tai ương.
“Bị đội nón xanh, còn bị nhiều người nhìn thấy như vậy, là đàn ông đều sẽ sinh khí.” Hoa Nhất Phi híp mắt, thoạt nhìn càng lười nhác.
“Ông ta sẽ làm như thế nào? Sẽ đánh Ngưu Phối Phối sao?” Ngưu
Phối Phối đã bay nhanh nhảy xuống từ trên đùi Tiết Dật Phàm, Lạc Ương Ương đột nhiên liền có chút đồng tình cô ta.
Nếu muốn dựa vào ông chủ lớn leo lên, vậy hẳn nên kiểm điểm một chút, làm sao cũng không thể xằng bậy ở bên ngoài, phải chừa cho ông chủ lớn chút mặt mũi chứ.
Dựa vào ông chủ lớn còn muốn trắng trợn táo bạo thông đồng nam diễn viên, đây không phải là tìm chết sao?
Thật muốn thông đồng, tốt xấu gì cũng ngầm thông đồng thôi, dấu tai mắt người cũng đều không hiểu.
“Muốn đánh liền đánh, dù sao đau đến không phải em, em sợ cái gì?” Hoa Nhất Phi chế nhạo nói.
Anh lo lắng, cũng không phải là vấn đề đánh hay không.
“Anh đứng đắn một chút.” Lạc Ương Ương có chút vô ngữ.
Mắt thấy người đầu tư và nữ số một liền sẽ đại náo phim trường, thân là đạo diễn, sao Hoa Nhất Phi có thể bình tĩnh như vậy chứ.