Editor: May
“……” Khóe miệng Lạc Ương Ương run rẩy một chút, thu hồi di động không trở về tin tức.
Cô không so đo với người không biết xấu hổ.
Lạc Ương Ương mới vừa thu hồi di động, Hoa Nhất Phi bên cạnh liền tiến tới đây: “Cười ngọt ngào như vậy, là gửi tin nhắn với bạn trai em?”
Lạc Ương Ương sửng sốt một chút, không trả lời hỏi ngược lại: “Vừa rồi em cười sao?”
Sao cô không biết.
“Cười.” Hoa Nhất Phi khẳng định gật đầu, “Cười đến đặc biệt thiếu đánh.”
“Anh mới thiếu đánh!” Lạc Ương Ương sặc tiếng trở về.
“Mẹ mày lăn đi! Lão tử muốn rút đầu tư!”
Người đầu tư đột nhiên phẫn nộ hô to, dọa Lạc Ương Ương nhảy dựng.
Rút đầu tư?
Nếu người đầu tư rút đầu tư, phim này còn quay như thế nào?
Cô chỉ gửi mấy tin nhắn, vừa không lưu ý một chút mà thôi, vừa rồi rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, sao đột nhiên lại muốn rút đầu tư?
“Aizz, rốt cuộc kết quả xấu nhất đã xảy ra.” Hoa Nhất Phi nhìn người đầu tư đầy phẫn nộ, cảm khái nói.
Lạc Ương Ương nghiêng đầu nhìn lại, phát hiện
tuy rằng Hoa Nhất Phi là ngữ khí thở dài, nhưng biểu tình lại không giống như quá để ý.
“Thân là đạo diễn anh có thể để ý chút không? Nếu người đầu tư thật sự rút đầu tư, phim này còn quay như thế nào?”
Trong lòng Lạc Ương Ương gấp đến độ không thôi, lo lắng người đầu tư thật sự sẽ rút đầu tư.
Bộ dáng lười biếng này của Hoa Nhất Phi, hiển nhiên kích thích tới cô rồi.
Tài chính vừa đứt, đau đầu nhất nên là đạo diễn đi?
Hoa Nhất Phi này cũng quá không có phong phạm đạo diễn rồi.
“Sở dĩ người đầu tư đầu tư bộ phim này, mục đích chỉ có một, nâng Ngưu Phối Phối, hiện tại Ngưu Phối Phối ngoại tình, ông ta rút đầu tư là chuyện bên trong dự kiến.”
Hoa Nhất Phi một bộ dáng anh cũng không có biện pháp.