Editor: May
Lạc Ương Ương bởi vì ở bên cạnh, hơn nữa Tiểu Trương quá mức hưng phấn nói nhỏ, lời nói đều bị cô nghe được.
“Có người đầu tư mới?” Lạc Ương Ương vỗ vỗ bả vai Hoa Nhất Phi, ý bảo anh xoay người lại, đừng nghiêng thân đưa lưng về phía cô.
“Anh chính kỳ quái đâu, ai chuyển ôố tiền lớn như vậy vào, hai trăm triệu đủ để anh thả lỏng tay chân để quay.” Hoa Nhất Phi xoay người lại nhìn Lạc Ương Ương.
Nhìn Lạc Ương Ương, Hoa Nhất Phi đột nhiên nhớ tới, vừa rồi cô vẫn luôn đang gửi tin nhắn.
“Vừa rồi em gửi tin nhắn với ai? Có nói chuyện người đầu tư muốn rút đầu tư, chúng ta thiếu tài chính không?”
Hoa Nhất Phi có loại trực giác, số tiền đột nhiên tiến vào không rõ nguồn gốc này, rất có khả năng là Lạc Ương Ương kéo tới.
“Anh…… hai em, em nói người đầu tư muốn rút đầu tư.” Lạc Ương Ương nhớ tới thân phận bạn trai bạn gái Phong Thánh nói, lại đột nhiên nhớ tới quan hệ hai người quá mức mẫn cảm, không thể nói ra ở trường hợp công chúng.
“Chính là tổng giám đốc Phong Thánh tập đoàn Phong thị chúng ta gặp được khi lần đầu tiên ăn cơm?”
Tuy rằng Hoa
Nhất Phi không quá quan tâm chuyện thương giới, nhưng đang ở đế đô, anh vẫn là biết Phong Thánh là ai.
Tuy rằng anh đến nay vẫn không rõ, vì sao anh hai Lạc Ương Ương không cũng họ Lạc giống cô.
Nhưng anh phi thường khẳng định một chuyện, Phong Thánh thân là tổng giám đốc tập đoàn Phong thị, lấy hai trăm triệu đầu tư một bộ phim, tuyệt đối là không có bất kỳ vấn đề gì.
“Ừ.” Lạc Ương Ương gật đầu.
Cô nhớ tới tin nhắn Phong Thánh trả lời cô kia, nói cái gì loại chuyện nhỏ này không tính là chuyện.
Cho nên, sở dĩ anh nói không tính là chuyện, là bởi vì anh không thiếu tiền anh có thể đầu tư, không phải ý tứ không để ý tới cô không để trong lòng?
Lúc đầu ông chủ Lỗ cho rằng Hoa Nhất Phi nói có người đầu tư mới, là ý tứ biến tướng muốn ông ta gia tăng tiền đầu tư, ông ta cũng không gấp.
Nhưng thấy Hoa Nhất Phi và tài vụ nói thầm xong, lại không biết đang nói gì với cô gái ông ta coi trọng, ông ta liền có chút không yên ổn.