Editor: May
Phong Thánh là sẽ không thừa nhận, anh liền vỗ mông nhỏ của Lạc Ương Ương hai lần, không phải bởi vì cô xem anh thành quỷ, thuần túy là bởi vì xúc cảm quá tốt.
Lạc Ương Ương nhắm chặt hai mắt, lông mi hung hăng run lên.
Cô nghe ra, là giọng nói của Phong Thánh.
Trên mông còn đau nóng rát, đau đớn chân thật như vậy, cho nên thật là Phong Thánh?
Xoạt một tiếng, Lạc Ương Ương nhanh chóng nâng đầu nhỏ lên, rất sợ không dám do dự chút nào ngẩng đầu lên cực nhanh.
“Phong Thánh!” Nương theo ánh trăng tiến vào từ cửa sổ sát đất, Lạc Ương Ương nhận ra Phong Thánh đưa lưng về phía ánh trăng, cô lập tức liền kích động mạnh đến nhảy lên một chút, “Anh vào bằng cách nào? Tôi rõ ràng đã khóa cửa! Còn có, sao anh lại dọa tôi? Người dọa người sẽ hù chết người anh có biết không!”
Tâm sợ hãi co rút chặt của Lạc Ương Ương yên ổn xuống một chút, đối với thân ảnh đĩnh bạt cuat Phong Thánh, đầy ngập oán giận liền bùm bùm nghiêng đảo tới.
Vừa rồi cô thiếu chút nữa bị hù chết, còn tưởng rằng nhiều năm như vậy, cô rốt cuộc cũng may mắn gặp gỡ quỷ.
Kết quả là, tất cả đều là Phong Thánh - tên vương bát đản này giở trò quỷ.
“Đây là nhà tôi, tôi muốn tiến vào nơi nào liền tiến vào nơi đó, bao gồm cả chỗ này của cô.” Phong Thánh mặt không đỏ khí không suyễn, nói đến không chút để ý.
“Anh, anh…… anh vô sỉ!” Lạc
Ương Ương đứng ở trên giường, cô còn cao hơn Phong Thánh non nửa cái đầu, giọng nói cũng lớn hơn anh, mắt cô đã tràn ngập khiếp sợ, tức giận đến mặt càng đỏ bừng, nhưng ở trên khí thế lạnh lẽo của Phong Thánh, cô lại không chiếm ưu thế chút nào.
Phong Thánh hỗn đản vô sỉ!
“Đó thì lại như thế nào.” Cho dù Lạc Ương Ương đứng cao hơn anh, Phong Thánh chợt ngưng mày lạnh, khí tràng liếc nhìn thiên hạ vẫn không để Lạc Ương Ương vào mắt.
Cánh môi hoa anh đào của Lạc Ương Ương mấp máy, rất nhiều khẽ nguyền rủa quanh quẩn ở bên miệng lại sửng sốt không dám nhận mắng ra trước mặt Phong Thánh.
“Nhưng rõ ràng tôi đã khóa cửa!” Lạc Ương Ương bị tức giận đến không nhẹ, da mặt cô không dày bằng Phong Thánh, chỉ đành yên lặng dời đi cái đề tài khiến người cảm thấy thẹn này.
“Vậy thì như thế nào.” Phong Thánh mặt không biểu tình.
Lạc Ương Ương cực kỳ tức giận, Phong Thánh này còn tư thái lãnh ngạnh đương nhiên, là nói phòng của cô anh muốn vào liền vào, cô không thể có bất kỳ ý kiến gì, mà hơn nửa đêm cô bị dọa cũng là xứng đáng?