Editor: May
“……” Phao Phao bị chỉ đến sửng sốt vài giây, khi tầm mắt Phong Hành dò hỏi qua, rơi vào đường cùng anh chỉ đành cười gượng nói, “Chị dâu họ của tôi sắp sinh, sắp sinh.”
Anh sẽ bị Lạc Ương Ương hại chết.
Đừng nói chị dâu họ, anh đến anh họ cũng không có!
Còn mang thai, sao không bay lên trời luôn đi.
“……” Ánh mắt nhìn kỹ của Phong Hành, nhìn ở trên mặtLạc Ương Ương và Phao Phao vài lần.
Mới vừa mang thai liền sắp sinh?
Lạc Ương Ương và Phao Phao rõ ràng đang cười, nhưng tươi cười của hai người bọn họ, đều không quá tự nhiên.
Phong Hành nhìn thêm vài lần, ngược lại cũng không truy hỏi nữa, chỉ nhìn Lạc Ương Ương nói: “Đi, anh chở em trở về.”
“Không cần!” Lạc Ương Ương cự tuyệt đến quá nhanh, đến Phao Phao cũng kinh ngạc ghé mắt.
“Ha hả……” Lạc Ương Ương xấu hổ cười gượng một tiếng, nhìn Phong Hành giải thích nói, “Phao Phao nói, anh ấy sẽ chở tôi trở về.”
Mắt đào hoa của Phong
Hành lập tức nhìn về phía Phao Phao.
“……” Phao Phao vốn dĩ đang cười gượng, cười gượng nơi khóe miệng trực tiếp liền cứng đờ.
Anh nói qua muốn chở Lạc Ương Ương trở về khi nào?
Đồ phá hoại!
Lạc Ương Ương lại lừa anh!
“Anh muốn chở cô ấy trở về?” Ánh mắt bất thiện của Phong Hành nhìn Phao Phao.
Cả buổi chiều, chuyên viên trang điểm này của Lạc Ương Ương, không biết nhìn anh bao nhiêu lần.
** tự do, anh không kỳ thị đồng tính luyến ái, nhưng anh nhưng không thích đàn ông.
Còn nữa, anh lãng phí nhiều thời gian ở chỗ này đợi cả buổi trưa như vậy, chính là vì thuận lợi mang Lạc Ương Ương đi.
Tên đàn ông bác gái này, nếu dám nửa đường xông ra phá hư chuyện tốt của anh, đừng trách anh không khách khí.