Editor: May
Vưu Vưu trừng đến mắt đen long long, lập tức trừng đến lớn hơn nữa: “Vừa rồi anh ở trước mặt Phong Thánh nói, anh sẽ cứu, nếu anh không cứu, Phong Thánh khẳng định không tha cho anh!”
Vừa rồi lúc thiếu chút nữa bị siết chết, cô đã nghĩ kỹ.
Quan hệ của Phong Thánh và người đàn ông tên Thừa cà lơ phất phơ này tựa hồ không tệ.
Nếu Phong Thánh yên tâm để anh đi cứu Ương Ương, hẳn là không thành vấn đề.
Cô cũng không biết sao lại thế này, lúc trước còn trách Phong Thánh vô tình không để ý tới sống chết của Ương Ương.
Cửa thang máy vừa đóng, nhìn người đàn ông cà lơ phất phơ xách cô tiến vào, cô đột nhiên liền có chút an tâm.
Đặc biệt quỷ dị, chính là trong lòng cảm thấy hẳn là sẽ không có việc gì.
“Ồ! Còn biết được uy hiếp ngược?” Thuần Vu Thừa hơi nhướng mày, còn liếc mắt nhìn Á Tuyền một cái.
Khi tầm mắt dừng ở trên mặt Á Tuyền, ánh mắt Thuần Vu Thừa quái dị một chút, sau đó lại nhìn về phía Vưu Vưu: “Tôi đi! Hai người đều lớn lên một khuôn mặt búp bê, làm cho tôi giống như dạy hư người bạn nhỏ.”
“……” Á Tuyền liếc mắt nhìn Thuần Vu Thừa một cái, lại nhìn về phía Vưu Vưu lớn lên mặt búp bê tròn tròn, nhìn
qua đáng yêu bạo, anh đẩy đẩy mắt kính trên mũi, trầm mặc không lên tiếng đứng ở một bên.
Diện mạo lại không phải chính mình có thể quyết định, sao có thể dùng chuyện này khinh bỉ anh chứ, không ổn không ổn.
“……” Vưu Vưu cũng nhìn Á Tuyền vài lần, so với Thuần Vu Thừa - tên đàn ông cà lơ phất phơ này, cô phi thường có hảo cảm với anh trai nhỏ trắng nõn này.
Kết quả là, hướng về phía Thuần Vu Thừa liền hô kháng nghị nói: “Mặt búp bê thì làm sao? Thanh xuân vĩnh viễn dừng lại không dễ già!”
“Thanh xuân vĩnh viễn dừng lại? Tôi còn mĩ thiếu nữ vũ trụ vô địch đấy!” Thuần Vu Thừa kiêu ngạo hô to với Vưu Vưu.
“……” Đôi mắt xoay tròn của Vưu Vưu mở to một chút, nhìn Thuần Vu Thừa như nhìn quái vật.
Người đàn ông này có lai lịch gì?
Phong Thánh là một người đàn ông rất lãnh khốc, lại làm bạn với anh ta?
“……” Á Tuyền vẫn là yên lặng đứng ở một bên không nói lời nào.