6. Chương 6: Phá cửa.
Editor: May
Dù sao lực lượng nam nữ cách xa, càng đừng nói Lạc Ương Ương còn bị hạ dược, dọc theo đường đi cô giãy giụa đến thể lực đều sắp không còn, vẫn là bị Giang Hải Phong kéo vào phòng, phủi tay ném lên trên giường.
Bên kia.
Sau khi Phong Thánh ngồi xuống, nắm một ly rượu vang đỏ không chút để ý kinh hoảng, tựa hồ có chút thất thần.
Sau khi nhấp một ngụm rượu, anh ngồi xuống không đến một phút đồng hồ, bỗng nhiên đặt ly rượu xuống, đột nhiên đứng dậy đi ra ngoài.
“Thánh, cậu đi đâu?” Thuần Vu Thừa khó hiểu nhìn Phong Thánh, vừa tới, sao lại đi rồi.
“Phòng vệ sinh.” Phong Thánh cũng không quay đầu lại.
“……” Thuần Vu Thừa theo bản năng nhìn về phía phòng vệ sinh trong phòng bao xa hoa, lại nhìn về phía Phong Thánh trực tiếp ra cửa, càng khó hiểu, nhưng cũng không hỏi nhiều.
Vừa ra khỏi phòng, Phong Thánh liền gọi điện thoại bảo người đi tra số phòng Giang Hải Phong thuê, không đợi thang máy tới, hồi âm liền tới rồi.
Phong Thánh lên tầng cao nhất, đứng ở trước một cửa phòng trong đó, anh cũng không có vội vã đi vào, mắt đen ngâm lạnh lẽo quanh năm, tựa hồ có chút do dự.
Anh không cần thiết đi quản cô gái nhỏ kia.
Nhưng trong phòng cách âm cực tốt, anh có thể tưởng tượng được bên trong đang phát sinh cái gì.
Tưởng tượng đến cô gái an tĩnh ngoan ngoãn, khí chất sạch
sẽ kia, cách một cánh cửa phòng, đang bị Giang Hải Phong đè ở dưới thân……
Nghĩ đến đây, ấn đường Phong Thánh nhíu lại, đồng thời mắt đen lạnh lùng thật sâu.
Giây tiếp theo, chân dài của anh bỗng nhiên nâng lên, dùng lực đá mạnh một cái.
‘ Rầm! ’ một tiếng vang lớn, cửa phòng nhìn qua cực kỳ vững chắc, chính là bị anh dùng một chân đá văng.
Tạp âm bất thiện thật lớn, dọa Giang Hải Phong sợ tới mức vội vàng bò dậy từ trên người Lạc Ương Ương, xoay người liền muốn mắng mẹ nó, nhìn khi nhìn thấy Phong Thánh lạnh mặt đi vào, sợ tới mức chợt run run, chân mềm thiếu chút nữa quỳ xuống.
Phong Thánh khí tràng cường đại lạnh lẽo khiếp người, theo gió vượt sóng tiến vào phòng, mắt lạnh của anh đảo qua nhìn chung quanh toàn bộ phòng, trực tiếp xem nhẹ Giang Hải Phong đứng ở mép giường.
Lạc Ương Ương nằm ở trên giường, trên người đã không còn váy nhỏ, tóc dài hải tảo trải tán ở trên giường lớn xanh đậm, tóc đen da trắng đối lập mãnh liệt, nhẹ đụng một chút ở trên trái tim mạnh mẽ của anh.