Tổng Tài Đại Nhân, Thể Lực Tốt!

Cô tìm tôi làm gì?


trước sau

Editor: May

Nếu Ương Ương và Phong Thánh thật sự ở bên nhau, thật ra ý kiến của bà và Phong Khải Việt vẫn không phải là quan trọng nhất.

Quan trọng nhất chính là Phong lão gia tử và lão phu nhân có thể tiếp nhận hay không?

Nếu bọn họ không thể tiếp nhận, cho dù bà và Phong Khải Việt tiếp nhận, đây đối với Phong Thánh và Lạc Ương Ương mà nói, vẫn là một khó khăn không nhỏ.

Lạc Ương Ương ở trong phòng xem chuyện xưa khủng bố Vưu Vưu viết, nhìn nhìn liền phía sau lưng phát lạnh, cô ôm Ipad liền chạy đến vườn hoa sau.

Vưu Vưu viết chuyện xưa khủng bố rất u ám, cô phải xem ở dưới mặt trời, mới sẽ không xem đến tâm hốt hoảng lúc kinh lúc rống.

Lạc Ương Ương càng xem càng mê mẩn, toàn tâm toàn ý tập trung vào trong chuyện xưa, khi cô xem đến cao trào khủng bố nhất, phía sau lưng đột nhiên bị người vỗ một cái: “Lạc Ương Ương! Cô đang làm gì?”

“Á --” Lạc Ương Ương cuộn tròn thân thể nhỏ ở trên ghế mây, vốn dĩ cô đang xem đến tâm thần không yên, bất thình lình vỗ một cái dọa vỡ gan cô, Ipad trong tay trực tiếp rời tay rớt ra ngoài.

‘ cạch! ’ một tiếng, âm thanh Ipad nện ở trên ghế mây đối diện

Lạc Ương Ương nhanh chóng đứng dậy trực tiếp đứng ở ghế mây, cô vừa quay đầu lại, nhìn thấy là Phong Diệc Hàm
đứng ở phía sau cô.

“Phong Diệc Hàm! Cô làm gì vậy? Người hù người sẽ hù chết người đó cô có biết không!” Lạc Ương Ương đứng ở ghế mây căm tức nhìn xuống Phong Diệc Hàm từ trên cao, tức giận rít gào nói.

Phong Diệc Hàm không nghĩ tới phản ứng của Lạc Ương Ương sẽ lớn như vậy, trong nháy mắt cô ta sửng sốt một chút.

Sau đó, cô ta ngẩng đầu nhìn nhìn mặt trời lớn trên trời, thật sự nóng rát.

“Lạc Ương Ương, có phải cô làm chuyện gì trái với lương tâm không? Ban ngày ban mặt cũng có thể dọa đến cô?” Phong Diệc Hàm không để bụng châm chọc nói.

“Cô mới làm nhiều chuyện trái với lương tâm! Tôi đang xem chuyện xưa khủng bố, thiếu chút nữa bị cô hù chết rồi!” Tức giận của Lạc Ương Ương chưa tiêu, vỗ nhẹ ngực của mình, trấn an nhịp tim xao động của mình.

“Ha ha ha!” Phong Diệc Hàm vừa nghe, lập tức liền cất tiếng cười to.

Sớm biết vậy vừa rồi cô ta liền vỗ mạnh một chút, lớn tiếng dọa Lạc Ương Ương rồi!

Lạc Ương Ương tức giận nhìn Phong Diệc Hàm vui sướng khi người gặp họa: “Cô tìm tôi làm gì?”

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện