Editor: May
Diệp Sa Nghiên thích Phong Thánh, cho rằng cô cũng thích Phong Thánh, cho nên hạ dược với cô?
Nghĩ như vậy tựa hồ cũng hợp lý.
Nhưng mà, trước khi mẹ kết hôn, cô hoàn toàn chưa từng gặp qua Phong Thánh, sao Diệp Sa Nghiên sẽ cho rằng cô thích Phong Thánh?
“Xem ra còn không ngu ngốc.” Diệp Sa Nghiên cũng không có phủ nhận, ngược lại nhìn Lạc Ương Ương kiêu ngạo nói, “Chính là tôi bảo người hạ dược, cô có thể làm gì tôi?”
Phía sau lưng Lạc Ương Ương chống vòng bảo hộ lui không thể lui, trở tay bắt lấy lan can vòng bảo hộ, gắt gao siết chặt.
Gió biển hơi lạnh thổi bay tóc dài đen của cô, vài sợi tóc che đi đôi mắt cô, làm trong lòng cô phát lạnh.
“Vì sao? Tôi và cô không oán không thù, tôi cũng không quen biết cô, vì sao cô phải hại tôi như vậy!”
Chính là bởi vì cô gái gợi cảm vũ mị trước mắt này, quan hệ của cô và Phong Thánh, mới có thể biến thành không chịu nổi như vậy.
Thuốc hủy hoại cô ngày đó, đầu sỏ gây tội liền ở trước mắt cô.
Lạc
Ương Ương rất tức giận, phi thường tức giận, nhưng lời nói của Diệp Sa Nghiên càng đau đớn cô.
Cô ta cao ngạo lại kiêu ngạo nói, cô có thể làm gì cô ta?
A……
Giống như, cô thật sự không thể làm gì Diệp Sa Nghiên.
Gậy ông đập lưng ông sao?
Nhưng cô không có con đường lấy được thuốc, cũng không có cơ hội hạ thuốc cho Diệp Sa Nghiên.
Cho dù cô hạ thuốc cho Diệp Sa Nghiên, sau đó cô ta trăm phần trăm sẽ tìm cô tính sổ.
Chuyện nháo lớn, chuyện của cô và Phong Thánh khẳng định cũng sẽ lộ ra ngoài ánh sáng, đây không phải kết quả cô muốn.
Nhưng mà, muốn cô cứ như vậy cường ngạnh nhịn xuống, cô cũng không cam lòng.
Cô làm cái gì, cô lại không trêu chọc Diệp Sa Nghiên, dựa vào cái gì lại thương tổn cô như vậy.