Câu nói của Vũ Tiểu Kiểu suýt nữa khiến Đường Khải Hiên bật cười thành tiếng.
Sắc mặt của Vũ Phi Phi hết xanh lại xám, sau đó cô ta hung hăng trợn trừng mắt nhìn Đường Khải Hiên, thét lên nói.
“Bà nội, vị phó viện trưởng này đã bị con tiện nữ kia mê hoặc rồi.
Đừng nhìn anh ta nho nhã lịch sự, thật ra chính là một kẻ đạo đức giả ra vẻ đạo mạo.”
Vũ Phi Phi đương nhiên cũng hận Đường Khải Hiên đến thấu xương, cô ta sẽ không quên sau khi cô ta bị Vũ Tiểu Kiều bạt tai thì Đường Khải Hiên còn cố ý đứng chắn trước mặt cô ta để bảo vệ Vũ Tiểu Kiều ở sau lưng.
Ở trong mắt Vũ Phi Phi, hai người bọn họ đang cấu kết với nhau làm việc xấu, chuột rắn một ổ, đều không phải thứ gì tốt đẹp.
“Hả? Hoá ra là vậy!” Bà lão nghiêm mặt lại, bộ dạng tỏ ra đã nhận ra rõ được bộ mặt của Đường Khải Hiên.
Vũ Phi Phi thấy vậy, càng lúc càng kiêu căng hống hách hơn, “Bà nội, loại bác sĩ ở trong bệnh viện ôm ôm ấp ấp với người nhà bệnh nhân sao có thể xứng đáng làm phó viện trưởng được? Theo con thấy, bà nội nên tố cáo anh ta khiến anh ta cút khỏi bệnh viện Đức An.”
Bà lão sa sầm mặt lại.
Vũ Phi Phi còn tưởng bà nội Tịch tin lời cô ta nói, cho nên trong lòng càng đắc ý hơn.
“Con gái thị trưởng, nói chuyện phải có chứng cứ, khi nào tôi ôm ôm ấp ấp với người nhà bệnh nhân vậy? Cô chỉ ra, tôi với cô đối chiếu với nhau tại đây.” Đường Khải Hiên tức giận rồi.
Anh ta thật sự không thể nhẫn nhịn được kiểu vu khống này.
“Cô ta đang nói tôi.” Vũ Tiểu Kiều liếc Vũ Phi Phi một cái, giọng nói của cô vô cùng bình tĩnh.
“Vũ Tiểu Kiều, coi như cô tự mình biết mình, còn biết tôi đang nói cô, cô nói sao mặt cô lại dày như vậy, lại còn nịnh hót đến tận chỗ bà nội, cô còn không mau cút khỏi đây.”
“Hai người ôm nhau sao?” Hai mắt bà nội Tịch mở to, bộ mặt rất tò mò.
“Bà nội, chuyện hai bọn họ mập mờ với nhau không phải là chuyện ngày một ngày hai ạ.
Mấy ngày trước, con còn tận mắt nhìn thấy anh ta đón cô ta tan làm.”
“Thật sao?” Mắt của bà lão lại mở to ra một chút.
Đường Khải Hiên tức giận nói, “Bà nội, bà đừng tin cô ta ăn nói lung tung.”
“Bà nội, đương nhiên là cháu nói thật ạ, cô ta sắp đính hôn rồi, cũng có bạn trai rồi, lại dây dưa không rõ ràng với phó viện trưởng, không phải vì muốn miễn giảm tiền thuốc men của anh trai cô ta sao?”
“Cháu nghe nói rồi, tiền viện phí gần đây của anh cô ta được bệnh viện lấy danh nghĩa là tài trợ nên được miễn phí tất cả ạ.
Bệnh viện Đức An là nơi nào chứ, người nằm ở đây không phải là người giàu thì cũng là người có thân phận cao quý, từ trước đến nay không có chuyện tài trợ.
Vũ Phi Phi lại chỉ vào Đường Khải Hiên, “Chắc chắn là do vị phó viện trưởng này giở trò sau lưng.”
Bà nội Tịch vô cùng kinh ngạc nhìn Vũ Tiểu Kiều, “Thật là có thủ đoạn, lại có thể khiến bệnh viện Đức An miễn phí toàn bộ tiền thuốc men.”
Vũ Tiểu Kiều triệt để không có gì để nói nữa.
Bởi vì chuyện do Vũ Phi Phi thiêu dệt từ trước đến nay đều khiến người khác không có gì để nói nữa.
“Lão phu nhân, thời gian đến rồi, cháu bóp xong rồi.” Vũ Tiểu Kiều đứng dậy, kính cẩn với bà lão.
Bà nội Tịch nhìn thời gian, vừa hay hết thời gian một tiếng.
“Rất thoải mái, tay nghề không tệ.” Bà lão nói thật lòng.
Vũ Phi Phi khinh thường hừm một tiếng, “Vũ Tiểu Kiều, không phải cô từng luyện tập chứ? Tay nghề tốt như vậy, không phải là từng làm gái mát-xa chứ? Không phải cô thường xuyên thiếu tiền sao, nghe nói công việc đó kiếm được rất nhiều tiền.”
Vũ Tiểu Kiều bắn ra một ánh mắt vô cùng lạnh lùng, nhưng Vũ Phi Phi lại ngẩng cao đầu lên, vừa kiêu ngạo vừa đắc ý.
Vũ Tiểu Kiều cảm nhận được ánh mắt như ngọn đuốc của bà lão, “Anh trai cháu thường xuyên bị thần kinh co giật sẽ khiến cho cơ bắp bị đau mỏi cần được mát-xa để giảm bớt tình trạng đau mỏi đó, cho nên cháu từng học một số cách mát-xa.”
“Ít ở trước mặt bà nội giả vờ đáng thương để được đồng tình đi.
Mau chóng cút ra ngoài.” Vũ Phi Phi trách mắng nói.
“Bà nội, bà đừng nghe cô ta ăn nói linh tinh.” Đường Khải Hiên giải thích cho Vũ Tiểu Kiều nói.
Bà nội Tịch có hứng thú nhìn ba người họ, màn kịch này không phải rất có hứng thú sao?
“Bớt ở đây giảo biện đi.
Hai người kẻ tung người hứng, rốt cuộc tiếp cận bà nội có mục đích gì?” Vũ Phi Phi lên án kịch liệt Đường Khải Hiên và Vũ Tiểu Kiều, tiếp theo cô ta lại nũng nịu nói với bà nội Tịch.
“Bà nội, bọn họ nhất định có mục đích khác, bà nhất định đừng bị vẻ bề ngoài của bọn họ lừa gạt.
Tuyệt đối không thể để hai người này tiếp tục tiếp cận bà.”
“Thật sự không nhìn ra được.” Bà nội Tịch lắc lắc đầu, bộ dạng tin tưởng Vũ Phi Phi.
“Bác sĩ Tiểu Hiên, hai người thật sự là vì muốn tiếp cận ta sao?” Bà nội Tịch nhìn Đường Khải Hiên, trong mắt bà lộ ra sự thất vọng.
“Hai người thật sự cấu kết làm bậy với nhau sao?”
Đường Khải Hiên có chút khóc không được mà cười cũng không xong, “Bà nội, bà thấy sao?”
Anh ta từ nhỏ đã nô đùa quanh người bà nội Tịch, bà nội Tịch là người hiểu rõ cách đối nhân xử thế của anh nhất, nếu nói Tịch Thần Hạn là nhà sư, thì anh ta chính ta đệ tử của nhà sư, so với Tịch Thần Hạn cũng không tốt được bao nhiêu.
Bà nội Tịch than thở một tiếng, “Ta già rồi, mắt không tốt, nhưng trong lòng vẫn chưa bị mù.”
Bà nội Tịch nhìn Vũ Phi Phi, trong lòng lại than thở một tiếng.
Cháu Tịch Thần Hạn của bà, một người ưu tú, từ trước đến nay đều thông minh nhanh nhẹn, sao có thể chọn một người phụ nữ giỏi đâm bị thóc chọc bị gạo, bên ngoài vàng ngọc bên trong rẻ rách như vậy.
“Lão phu nhân, nếu bà không có chuyện gì khác thì cháu xin phép đi trước đây.” Vũ Tiểu Kiểu kính cẩn nói với bà lão.
“Chân ta vẫn đau.” Bà nội Tịch nói.
Vũ Phi Phi nhanh chóng nói trước Vũ Tiểu Kiều, “Bà nội cháu đấm bóp cho bà.”
“Vẫn là để cho Tiểu Kiều đấm bóp