Vũ Tiểu Kiều ở nhà họ Vũ một đêm này, ngủ rất không ngon giấc.
Vũ Phi Phi có rất nhiều hành động lén lút, cô ta vì để đàn áp cô thì chắc chắn sẽ có âm mưu tiếp theo đang đợi cô.
Tối qua khi ăn cơm, cô ta bảo cô uống rượu, cũng không biết đã bỏ thứ gì đó trong rượu.
Sau đó lại quay video, muốn loan truyền dáng vẻ khi cô nổi giận với Vũ Kiến Trung ra ngoài, đến lúc đó người bên ngoài sẽ càng khẳng định bây giờ cô đã kiêu ngạo đến mức không coi người nhà ra gì.
Nhà họ Tịch là một gia tộc coi trọng nề nếp, một khi cô lại có tin đồn được loan truyền thì đến lúc đó người trong gia tộc nhà họ Tịch sẽ có thành kiến với cô, thường xuyên như vậy thì sẽ không thừa nhận cô nữa.
Đây cũng là mục đích chính mà Dương Tuyết Như dẫn theo phóng viên đến bệnh viện náo loạn một trận như vậy.
Vũ Tiểu Kiều tắm rửa xong liền ra ngoài, đúng lúc Vũ Phi Phi đang đứng ở bên ngoài cửa phòng cô.
“Em đứng đây làm gì?” Vũ Tiểu Kiều trở nên đề phòng.
“Bố bảo em gọi chị xuống lầu ăn sáng.” Vũ Phi Phi nghiến răng, ép lại gần Vũ Tiểu Kiều một bước, giọng nói vừa lạnh lùng vừa độc ác nói.
“Vũ Tiểu Kiều, ăn sáng xong thì lập tức cút khỏi nhà tao, tao nhìn loại người như mày thêm một cái nào nữa thì đều cảm thấy buồn nôn.”
“Chị là loại người như thế nào vậy?” Vũ Tiểu Kiều bình tĩnh hỏi vặn lại.
“Mày rất rõ mày là loại người như thế nào.” Vũ Phi Phi khinh thường cười mỉa.
“Vũ Tiểu Kiều, mày đừng đắc ý, mày chỉ là leo lên giường của cậu Thần, mê hoặc cậu Thần.”
“Nói trắng ra từng được ngủ thì mới đổi được vị trí vợ tương lai, mày giả vờ thanh cao gì chứ?”
“Cậu Thần hết hứng thú với mày thì sẽ vứt mày đi như cái giày rách, cái gì cũng không phải, người trong toàn thành phố Kinh Hoa này đều sẽ khinh bỉ mày, mày cứ đợi đi!”
Vũ Tiểu Kiều khẽ mỉm cười, cô từ từ lại gần Vũ Phi Phi, giọng nói khẽ nói bên tai Vũ Phi Phi.
“Vũ Phi Phi, từ đầu đến cuối, mày ngay cả cơ hội leo lên giường cậu Thần cũng không có.”
Vũ Phi Phi tức đến mức toàn thân run rẩy.
“Vũ Tiểu Kiều, đồ đê tiện nhà mày, đừng tưởng rằng mê hoặc cậu Thần, khiến cậu Thần chặt mất một đốt ngón tay của tao thì tao sẽ sợ mày, không dám đụng đến mày nữa.”
Đồng tử của Vũ Tiểu Kiều hơi co lại, nhớ đến buổi tối hôm đó khi cô cùng Tịch Thần Hạn ăn tối, anh gọi một cuộc điện thoại....
“Nói với cô ta, nếu có lần sau thì tôi sẽ khiến cô ta bị mất một ngón tay.”
Hoá ra hôm đó Tịch Thần Hạn là đang uy hiếp Vũ Phi Phi.
Cô còn ngu ngơ tưởng rằng Tịch Thần Hạn muốn đối phó với đối thủ cạnh trạnh trong làm ăn.
Không ngờ rằng, khi cô không biết chuyện gì thì người đàn ông này đã làm cho cô nhiều như vậy.
Chẳng trách lúc này Vũ Phi Phi điên cuồng như vậy, hoá ra còn có nguyên nhân này.
Bởi gì quá hoảng hốt và lo sợ, nên chỉ có thể dùng cách phát điên này để che đi sự sợ hãi trong lòng.
Vũ Tiểu Kiều nở nụ cười đi lướt qua người Vũ Phi Phi, “Em gái, xuống lầu ăn sáng thôi, bố đang đợi chúng ta.”
Vũ Phi Phi còn tưởng rằng, chỉ cần nhẫn nhịn qua bữa sáng thì Vũ Tiểu Kiều sẽ cút ra khỏi nhà cô ta, cô ta cũng không phải nhìn thấy đồ tiện nhân ngứa mắt này nữa.
Nhưng không ngờ rằng Vũ Kiến Trung còn tiếp tục bảo Vũ Tiểu Kiều ở lại, còn đặc biệt kéo Vũ Tiểu Kiều đến ghế sofa trong phòng khách nói chuyện nhà.
“Tiểu Kiều à, mấy năm nay con chăm sóc Tùng Tùng, cũng rất vất vả chứ?”
“Cũng bình thường.” Vũ Tiểu Kiều nhàn nhạt trả lời.
Vũ Kiến Trung tiếp tục nói, “Con xem như vậy có được hay không, các con dọn về đây ở đi.
Trong nhà có người giúp việc, như vậy còn có thể tiện chăm sóc Tùng Tùng, con cũng không cần vất vả như vậy nữa có đúng không?”
Lập tức, không khí lặng ngắt như tờ....
Tôn Hồng và Vũ Phi Phi nhìn nhau một cái, vẻ mặt kinh ngạc.
Vũ Tiểu Kiều cũng cảm thấy kinh ngạc, cô còn tưởng rằng Vũ Kiến Trung bảo cô ta trở về, chỉ là ở một đêm, nói chuyện gia tăng cái gọi là tình cảm bố con một chút.
Nhưng không ngờ rằng, Vũ Kiến Trung lại bảo cô ta dọn về đây ở, còn muốn cùng anh trai dọn về đây.
Ông ta là đang lợi dụng anh trai để từ đó kiểm soát cô sao?
Vũ Kiến Trung thấy cô không lên tiếng liền tiếp tục nói, “Năm đó bố và mẹ con do tính cách không hợp nhau nên ly hôn, nhưng con và Tùng Tùng dù sao cũng là con của bố.”
“Bây giờ, con cũng đã đính hôn với nhà họ Tịch rồi, không thể cứ ở bên ngoài được.
Bố cũng là muốn tốt cho con, tương lai khi xuất giá nếu từ trong nhà gả đi thì cũng có mặt mũi.”
Vũ Tiểu Kiều vẫn không lên tiếng.
Theo như cô biết, năm đó Vũ Kiến Trung và mẹ cô ly hôn là vì Vũ Kiến Trung ngoại tình với Tôn Hồng ở bên ngoài.
Bố của Tôn Hồng từng là cấp trên của Vũ Kiến Trung, sau khi Vũ Kiến Trung ly hôn với mẹ cô thì liền kết hôn với Tôn Hồng, thành công có được sự đề bạt