Tịch Thần Hạn xuất hiện ở lâu đài Uy Long.
Bên ngoài sấm chớp, mưa như trút nước.
Dáng người cao lớn của anh đứng lặng ở đại sảnh Uy Long, thắng tạp như núi.
Phía sau anh là Đông Thanh, còn có mười mấy tên vệ sĩ đỗ đen lừng lẫy trừng trừng, giống như vua chúa giá lâm, chớp mắt liền khiến cho không khí chung quanh trầm xuống.
Nhân viên công tác của lâu đài Uy Long bị đám người sừng số làm khiếp sợ. Họ vốn không biết Tịch Thần Hạn, bởi vì anh thần bí nên vốn không xuất hiện ở tạp chỉ hoặc trên TV, mọi người chỉ nghe qua truyền thuyết về anh.
Vì vụ tai tiếng dụ dỗ con gái nhà người ta khiến dân tình điên đảo nên Tịch Thần Hạn xuất hiện ở truyền hình một lần, chỉ lần đó mà khiến cho mọi người nhớ kỹ khuôn mặt tuấn tú của anh.
Tập đoàn Thiên Quang vốn không ngờ chủ tịch Tịch Thần Hạn, lại thật sự xuất hiện trước mặt bọn họ, nhân viên ai ai cũng luống cuống
Hôm nay lâu đài Uy Long tổ chức lễ trao giải quả thật có sự đầu tư của tập đoàn Thiên Quang, nhưng hạng mục nhỏ không đáng kể này không đáng để tổng giám đốc Tịch đích thân tới. Mọi người đều không có chuẩn bị, tâm lý hoảng loạn chạy đến nghênh đón, cung kính làm lễ.
Quản lý đại sảnh mở miệng âm thanh run rẩy, “Cậu chủ Thần, ngài sao lại đích thân đến đây ạ! Tôi sẽ thông báo cho chủ tịch.
Tịch Thần Hạn khẽ nâng tay ngăn người quản lý thông báo. Đông Thanh nhìn đảm vệ sĩ, đảm vệ sĩ liên phân tán đi vào nội bộ đại sảnh tìm Vũ Tiểu Kiều.
Quản lý và vài nhân viên bị dọa không biết xảy ra chuyện gì nghiêm trọng, sắc mặt từng người trắng bệch, không dám thở mạnh.
Lẽ nào lâu đài Uy Long đắc tội với tập đoàn Thiên Quang? Tổng giám đốc của tập đoàn Thiên Quang Tịch Thân Hạn đích thân đến đây trừng phạt?
Quản lý run rẩy nói, “Cậu Thần, ngài… Tôi đưa ngài đi vào phòng nghỉ dành cho khách quý Quản lý khúm núm nịnh bợ ở phía trước dẫn đường, đất theo
Tịch Thần Hạn đi thang máy khách quý chuyên dụng thẳng đến tầng cao nhất.
Vừa đến ngoài phòng nghỉ dành cho khách quý, nghe thấy bên trong cửa khép hờ truyền tới âm thanh của người phụ nữ. “Ba! Ba còn không rõ sao? Chắc chắn là do Tô Nhất Hằng đã giở trò Chắc chắn là anh ta sau hậu trường khống chế người nhận thưởng. Nếu không sao lại trùng hợp như vậy, người phụ nữ đó lấy giải nhất “Băng Băng, tập đoàn Tô thị mặc dù tham gia đầu tư nhưng cổ đông lớn nhất là tập đoàn Thiên Quang, phiếu bên đó mới có quyền nói. Tô Nhất Hàng không thể làm nào việc riêng tư “Con mặc kệ! Chấn chân là Tô Nhất Hàng đã giở trò gì trong đó rồi! Con không cho phép Vũ Tiểu Kiều lấy giải nhất
Tịch Thần Hạn không để ý người trong đó đang nói gì, nhưng nghe đến 3 chữ “Vũ Tiểu Kiều” đôi mắt tức thi phát ra ánh nhìn mãnh liệt.
Quản lý phía sau thấy đôi mắt Tịch Thần Hạn băng lạnh, lồng ngực liền như bị treo lên cao vội gõ cửa, chuẩn bị bảo với chủ tịch bên trong là tổng giám đốc Tịch của tập đoàn Thiên Quang đã đến. Nhưng mà tay của quản lý vẫn chưa động đến cửa thì cảm thấy bên vai bị năm chặt, bị Tịch Thân Hạn dùng sức ném đi.
Người làm hạn ngã nhào chính là Tịch Thần Hạn.
Quản lý ngồi bệt trên đất mặt đây thống khổ, i không dám phát ra bất kì âm thanh gì, bởi vì hiện tại sắc mặt của Tịch Thần Hạn đã đen đến cực điểm
Đông Thanh thầm mặc niệm cho gã quản lý, dạo gần đây cậu chủ Thần nhà bọn họ mắc phải chứng bệnh kì quái, chỉ cần là việc liên quan đến Vũ Tiểu Kiều thì liên trở nên kích động và cáu gắt bất thường.
Tất cả chỉ tại cái cô Vũ Tiểu Kiều này, cậu Thân nhà họ vẫn luôn tự đắc rằng loại phụ nữ như cô ấy sẽ chủ động bám lấy minh, kết quả lại bị người ta chẳng chừa cho chút mặt mũi. không những một mực không thèm chủ động liên lạc, mà còn trực tiếp ngắt điện thoại. Ngắt điện thoại thì thôi đi, đằng này lại còn khoá máy! Bảo hại cậu chủ Thần nhà họ phải phát động toàn lực tìm người khắp thành phố Kinh Hoa.
Trong phòng lại vọng ra tiếng một cô gái. “Ba! Ba phải huỷ tư cách nhận giải của Vũ Tiểu Kiều “Băng Băng à, con đừng có bướng bỉnh như vậy!”
“Con không biết! Con không ưa Vũ Tiểu Kiều! Cô ta dựa vào cái gì để được nhận được giải thưởng lớn đến như vậy, cô ta vốn không có tư cách đó
Người