Đông Thanh đứng sau Tịch Thần Hạn, trân trọng thông báo với anh rằng đã đưa Vũ Tiểu Kiều về nhà an toàn.
Tịch Thần Hạn nhẹ nhàng “Ừ” một tiếng, nhìn ra khung cảnh rộng lớn với những ngọn núi nhỏ bên ngoài cửa sổ, ánh mắt đầy u ám. “Cậu Thân, anh và cô Vũ có mặt tại lễ trao giải, còn có video và hình ảnh ở tòa nhà Uy Long, tôi đã chặn hết chúng lại, không có bất cứ tin tức nào được lan truyền.
Sau đó, Đông Thanh lại nói tiếp: “Mặc dù báo mạng và bảo giấy đã bị chặn lại, nhưng không thể ngăn được những lời truyền miệng, phía phu nhân sớm muộn cũng sẽ biết sự hiện diện của cô Vũ
Tịch Thần Hạn không nói gì.
Đông Thanh lại nói: “Có lẽ phu nhân đã biết được tin gì, nếu không sẽ không vội đến Ngự Hải Long Loan. “Cậu Thần, tiếp theo đây, anh dự định làm gì?”
Đôi đồng tử của Tịch Thần Hạn khẽ co lại, anh vẫn không nói năng gì.
Dù thế nào, vào lúc này, tuyệt đối không thể để mẹ anh biết Vũ Tiểu Kiều
Lúc này, Dương Tuyết Như đến.
Tịch Thần Hạn nhanh chóng ra đón tiếp với một nụ cười trên khuôn mặt, nhẹ nhàng nói: “Sao mẹ lại đích thân đến đây?” Dương Tuyết Như mỉm cười duyên dáng: “Từ khi mẹ chuẩn bị căn nhà này cho con, chưa một lần bước đến. Đúng lúc hôm nay đi ngang qua đây nên ghé qua xem con trai cưng của có quen không”
Dương Tuyết Như liếc nhìn khắp căn phòng. Đôi mất tinh anh sắc bén giống như một công cụ quét nhưng dấu vết đáng ngờ. “Căn nhà thật sự khá tốt.” Dương Tuyết Như bước trên đôi giày cao gót trong căn biệt thự rộng lớn, từng phòng từng phòng, thậm chí trong góc nhỏ cũng không bỏ qua mà cần thận quan sát. “Căn nhà mẹ tốn công sức chuẩn bị cho con, dĩ nhiên là tốt rồi. Con rất thích, hơn nữa sống cũng rất thoải mái.” Giọng nói của Đường Hạo chậm rãi.
Dương Tuyết Như mỉm cười với anh, trong ánh mắt đều là tình yêu của một người mẹ: “Chỉ cần Tịch Thần Hạn thích, mẹ đã rất hài lòng rồi.”
Dương Tuyết Như đi khắp phòng, không phát hiện ra ai, nên bước từng bước về phía phòng tắm. Trái tim của Tịch Thần Hạn đột nhiên nặng trĩu, nhưng sắc mặt vẫn điềm tĩnh như lúc đầu.
Bàn chải đánh răng của Vũ Tiểu Kiều ở trong nhà tắm Dựa vào sự hiểu biết của anh với Dương Tuyết Như, cho dù anh phủ nhận rằng từng có người phụ nữ ở nhà, Dương Tuyết Như cũng sẽ lấy bàn chải đánh răng đi kiểm tra “DNA”, đến lúc đó cho dù muốn giấu cũng không giấu được nữa rồi.
Tịch Thần Hạn nhìn Đông Thanh, Đông Thanh khó hiểu, và rồi cả mặt thở dài.
Dương Tuyết Như là người năm quyền lớn của nhà họ Tịch, mặc dù bây giờ có rất thứ đều đã được ủy quyền, nhưng vẫn là chủ của nhà họ Tịch, Đông Thanh chỉ là một trợ lý nhỏ đương nhiên không dám ngăn lại.
Dương Tuyết Như bước vào phòng tắm, ngay lập tức đã nhìn thấy chiếc bàn chải đánh răng màu hồng đặt bên cạnh bàn chải đánh răng màu đen. “Thần Hạn, con thật sự đã đem phụ nữ về rồi!” Dương
Tuyết Như không thể bình tĩnh.
Tịch Thần Hạn vẫn điềm tĩnh, từ từ nói: “Không có
Dương Tuyết Như cũng không vòng vo nữa, đi thẳng vào chủ đề “Ta nghe nói, con có chút thân mật với một nhân viên nhỏ ở tòa nhà Uy Long! Thân Hạn, thân thể của con là gì, sao con có thể làm ra những chuyện gây tổn hại danh tiếng cho nhà họ Tịch như vậy. “Con chỉ là đến tham gia lễ trao giải, không có gặp nhân viên nhỏ nào.” Tịch Thân Hạn tiếp tục phủ nhận. “Thần Hạn, địa vị như nhà họ Tịch chúng ta, con không thể có quan hệ với những người phụ nữ không có địa vị! Con phải nhớ rằng, nhà họ Tịch chúng ta, trước này nề nếp nghiêm chỉnh, tuyệt đối không thể có bất cứ bê bối bẩn thỉu nào truyền ra ngoài l “Trước đây, con loan tin..” Dương Tuyết Như thật sự không thể nói được ra hai từ “cưỡng hiếp”, “Đoạn video đó, may thay cuối cùng cũng bị nén xuống, nhưng rất nhiều cổ đông lớn của tập đoàn Thiên Quang cũng như những người lớn tuổi trong nhà họ Tịch đều có những lời bàn tán về con.”
Dương Tuyết Như càng nói càng tức giận: “Con không chịu nói cho ta, ai là vợ sắp cưới mà con thừa nhận, con luôn che giấu ta cũng thôi đi, nhưng những người phụ nữ vớ vẩn con tốt nhất đừng nên có bất cứ quan hệ nào!”
Tịch Thần Hạn vẫn phủ nhận: “Không có phụ nữ nào.
Anh