Kim Lan Thù vẫn còn trên giường Tống Phong Thời thì nhận được một cuốc điện thoại xuyên đại dương của Chủ tịch Quỳ Long.
"Lão sếp rác rưởi gì thế này..." Kim Lan Thù thầm mắng ông chủ trong lòng, chống người dậy đi ra phòng khách nghe điện thoại để không quấy rầy giấc ngủ ngon của người bên gối.
Kim Lan Thù đóng chặt cửa phòng ngủ, ngồi xuống ghế sô pha đặt ở giữa phòng khách, xong xuôi mới bắt đầu nhận cuộc gọi của Chủ tịch Quỳ Long.
"Ầy dà, cậu ăn cơm chưa?" Chủ tịch Quỳ Long dùng cách chào hỏi mà người Trung Quốc thường dùng để bắt chuyện, như muốn rút ngắn khoảng cách với Kim Lan Thù.
Kim Lan Thù cảm thấy bực bội: "Sếp à, chỗ chúng ta lệch nhau 7 tiếng."
Chủ tịch Quỳ Long vẫn mặt dày cười nói: "À! Ra thế! Hahaha! Cậu vẫn còn chưa ngủ?"
"Đang nằm ngủ." Kim Lan Thù mang vẻ thờ ơ nói, "Có chuyện gì quan trọng?
Chủ tịch Quỳ Long dường như đã quá quen với sự "Ngỗ nghịch" của người cấp dưới này, bèn nói: "Chuyện là thế này, không phải tôi có một đứa con trai ở Trung Quốc à?
Kim Lan Thù nói: "Thì sao?"
"Nó ấy, năm nay vừa tốt nghiệp từ một trường đại học có tiếng.
Tôi muốn cho nó thực tập ở Bảo Phạn Lưu, cụ thể chính là muốn cho nó ở bên cạnh học hỏi kỹ năng quản lý xuất sắc của cậu, cậu thấy sao?"
— Kỹ năng của tôi? Vậy thì có lẽ tám phần cậu ta cũng không học được.
Mặc dù Kim Lan Thù có chỉ số EQ thấp, nhưng cũng không vô lễ đến mức đem những lời này nói ra khỏi miệng, chỉ lạnh nhạt trả lời: "Tôi không dám nhận."
— Con mẹ nó cậu thì có gì mà không dám?
Chủ tịch Quỳ Long vẫn giữ vững vẻ tươi cười, nói: "Được rồi, cứ quyết định vậy đi! Cậu cứ thoải mái sai bảo nó, nên mắng thì mắng, nên phạt thì phạt, không cần coi nó như con trai của tôi!"
Kim Lan Thù thầm nghĩ: Nếu tôi không coi cậu ta như con trai của ông, thì ông nghĩ tôi sẽ để một đứa con nít miệng còn hôi sữa đến làm việc bên cạnh tôi à?
Kim Lan Thù cúp máy, xoay người trở lại phòng ngủ, cẩn thận mở ra cửa phòng ngủ, rồi nhẹ nhàng đóng lại.
Lão Chủ tịch của Tập đoàn Quỳ Long luôn đi theo chủ nghĩa độc thân, không bao giờ kết hôn, người được gọi là "Thái tử Quỳ Long" cũng không phải là con trong giá thú.
Đương nhiên, người Pháp cũng không có quan tâm đến việc này.
Trong đám con cái của ông ta thì hắn là đứa đầu lòng, mẹ mất sớm nên được ông ta nuôi dưỡng bên người từ nhỏ, đặc biệt cưng chiều, mọi người bèn âm thầm công nhận hắn là "Thái tử".
Còn đứa con trai của ông ta ở Trung Quốc là do một nữ nhân Trung Quốc sinh ra.
Nữ nhân Trung quốc đó họ Gia, cho nên đứa con ở Trung Quốc này cũng mang họ Gia, tên là Gia Ngu.
Chỉ nghe mỗi cái tên này, thì không ai có thể nghĩ ra được rằng cậu ta chính là con trai của Chủ tịch Quỳ Long.
Lão Chủ tịch của Tập đoàn Quỳ Long cố tình muốn giữ kín về lai lịch của "đứa con trai" này, vì vậy, không ai trong nội bộ Bảo Phạn Lưu, ngoại trừ Kim Lan Thù, biết được lai lịch của Gia Ngu, bao gồm cả Âu Văn.
Tuy nhiên, việc phía trên Văn phòng Tổng giám đốc của Bảo Phạn Lưu bất ngờ tuyển chọn một cái "thực tập sinh" như này, cũng đủ khiến nhiều người phải suy ngẫm.
Tất cả đều nhất trí cho rằng, trong chuyện này nhất định có nội tình gì đó.
Ngày đầu tiên Gia Ngu đi làm đã nhận được rất nhiều ánh mắt nghi hoặc của mọi người trong Văn phòng Tổng giám đốc.
Cậu chàng là một người có vẻ ngoài trông rất thanh tú, hiền lành hòa nhã, mặc một bộ vest ôm sát cơ thể, chân đi giày da, gặp ai cũng cười chào hỏi, rất làm người ta có thiện cảm.
Kim Lan Thù để Gia Ngu đi theo Âu Văn học việc.
Nói thật là hắn cũng lười hầu hạ cái vị "Hoàng thân quốc thích" này.
Âu Văn cũng không biết nội tình của chuyện này, nên đã tự mình đến văn phòng của Kim Lan Thù để hỏi: "Ngài muốn tôi dạy cho cậu ta cái gì?"
"Dạy cái gì?" Kim Lan Thù nghĩ đến là buồn cười, "Sao cậu đột nhiên lại nổi hứng Lên mặt dạy đời người ta thế? Còn về việc dạy cái gì? Đây là công ty, không phải trường học, ai rảnh mà đi dạy mấy thứ như kiến thức và kỹ năng cơ chứ? Công việc của riêng cậu còn chưa đủ nhiều? Cậu cứ tùy tiện sai bảo cậu ta làm chút gì đó để giết thời gian đi.
"
Âu Văn gật đầu đồng ý.
Ngoài ra, những gì Kim Lan Thù nói cũng khiến Âu Văn cảm thấy nhẹ nhõm, bởi anh đã quá bận rộn với công việc, căn bản không có thời gian để ý đến cậu người mới này.
Anh cũng không muốn tốn thời gian hướng dẫn người mới, hiện tại lại được Kim Lan Thù hạ "Thánh chỉ", trong lòng rất chi là thoải mái nhẹ nhõm, sau khi quay về văn phòng thì chỉ chọn ra một số việc nhẹ nhàng, không quan trọng rồi để Gia Ngu làm.
Giả Khắc Lâm từ Tổ kế hoạch và Tào Đại Đầu từ Tổ tiếp thị lại đến Văn phòng Tổng giám đốc.
Âu Văn tự giác đứng dậy đi vào văn phòng, thế nhưng đúng lúc này, Gia Ngu lại kéo tay áo Âu Văn nói: "Âu Tổng, tôi có thể cùng đi họp được không? Chỉ giúp lập biên bản thôi cũng được."
Âu Văn cười nói: "Không cần đâu.
Trước tiên hãy hoàn thành công việc của cậu đi đã."
Gia Ngu nói: "Vậy thì để tôi đi pha cho mọi người một tách trà."
Khi Kim Lan Thù, Âu Văn, Tào Đại Đầu và Giả Khắc Lâm đang chuẩn bị bắt đầu cuộc họp, liền thấy Gia Ngu bước vào rót trà.
Sau khi rót trà xong, Gia Ngu cũng ngồi xuống, cầm lấy máy tính, xung phong nhận việc: "Để tôi giúp mọi người lập biên bản.
"
Kim Lan Thù suy xét đến việc đây là con trai của sếp mình, người ta đã chủ động đề nghị nên cũng không dễ dàng từ chối, chỉ đành nói: "Ừm, vậy thì cậu làm đi."
Tào Đại Đầu đưa ra một ý tưởng mới: "Chúng ta có thể tổ chức một cái real people campaign."
"Cái này có phải hơi mạo hiểm không?" Giả Khắc Lâm là người đầu tiên không đồng ý, "Anh thấy đợt real people campaign của Dior với mẫu túi yên ngựa chưa? Không biết họ tìm đâu ra mấy cô gái không nổi tiếng còn ăn mặc hở hang đến để quay quảng cáo.
Có biết nó đã bị bao nhiêu người phê bình là phản cảm không? Anh mà không mời được những ngôi sao lớn, người mẫu nổi tiếng rồi cùng đường lại tìm mấy người nghiệp dư đến để quay chụp, một khi nó không phù hợp với quan niệm của người tiêu dùng thì sẽ rất dễ dẫn đến một làn sóng bình luận tiêu cực trên diện rộng!"
Tào Đại Đầu lắc đầu nói: "Đúng vậy, đợt quảng cáo túi yên ngựa đó của Dior đã bị rất nhiều người phê bình là phản cảm, quê mùa, và cũng có hàng nghìn bình luận châm biếm các cô gái trong đợt quảng cáo.
Nhưng trong thế hệ kỹ thuật số này, Đen là thành Đỏ, còn Đỏ lại có nghĩa là Đen! Cô có biết số liệu của video quảng cáo bị chửi té tát đó tốt như thế nào không? Cô có biết rằng