TRình Mộ Thanh vừa ra ngoài, Ngôn Dục lúc này đã không còn nghe tiếng động bên ngoài nữa mới xuất tiểu dụng cụ trên người ra
“Tuyệt, nữ nhân này một chút cũng không đáng yêu” Há mồm, Ngôn Dục liền oán giận nói
“Này đối với cậu mà nói là trừng phạt nên tốt nhất an phận cho tôi” Hách Liên Tuyệt nói
“Thiết, chỉ biết tổn hại tôi” Ngôn Dục nói
“Nhỡ kỹ mục đích của mình lần này, cũng nhớ rõ đừng làm cho cô ấy biết là tôi phái cậu đi” Hách Liên Tuyệt phân phó
“Được rồi, được rồi….Tôi đã biết”
“Ừ, tôi còn có việc, cúp trước đây”
“Chờ một chút”
“Còn có chuyện gì?”
“Tuyệt, cô gái này có phải thích phái nữ không? Không đúng a, cho dù là thích phái nữ cũng không trốn nỗi mỹ mạo của tôi a..”
“…………”
Ngôn Dục lúc sau đang ngủ, nhận được điện thoại của Hách Liên TUyệt trực tiếp gọi từ Mĩ về
, cũng chưa tròn giấc nên cúp điện thoại liền ngủ tiếp…
Mà quan hệ của NGôn Dục và Hách Liên Tuyệt không chỉ một câu, hai câu là giải thích rõ ràng được, tóm lại Hách Liên Tuyệt giao Trình Mộ Thanh cho hắn, nói vậy cũng có thể hiểu được ý nghĩa như thế nào rồi..
Ngủ một giấc, thẳng đến 8g..
Trình Mộ Thanh còn đang ngủ, Ngôn Dục tiến vào, trực tiếp lôi Mộ Thanh bước đi
“Này này này …… đang làm gì vậy? Muốn dẫn tôi đi đâu?”
“Mua chút đồ vật này nọ..”
“Mua cái gì a…..”
“Đi sẽ biết”
Bên trong khu trung tâm mua sắm, tất cả mọi người nhìn đến một nam nhân mà đẹp hơn so với nữ nhân ba phần, ai cũng quay đầu nhìn lại, bất quá bên cạnh hắn dắt theo một người phụ nữ nên có điểm chướng mắt
Mặc chiếc áo sơ mi chữ T, hạ thân còn mặt cái váy ngắn, tóc dài tuỳ ý bàn khởi trên mặt còn đeo cái mắt kính thoạt nhìn như vừa tỉnh ngủ..Không
ít người hướng đến Trình Mộ Thanh hâm mộ lẫn ghen tị
Làm ơn, Trình Mộ Thanh một chút cũng không muốn cùng một chỗ với người đàn ông nam không ra nam, nữ không ra nữ thế này đâu, trên đường đi cô cố gắng cách xa hắn hoặc nếu không liền che mặt lại
Ngôn Dục mới không đâu, hắn ước gì người ta thưởng thức sự đẹp đẽ của hắn, quỳ dưới chân hắn mà cầu xin..
“Này, rốt cuộc muốn mua gì a?” Trình Mộ Thanh hữu khí vô lực hỏi …
“Tới rồi” Nói xong, Ngôn Dục bước đến một gian hàng ” Cho tôi một RéVive Intensité Volumizing Serum”
“Được”
Trình Mộ Thanh đột nhiên mở to mắt, đi qua trước mặt hắn ” Này, cái đó giá phải là 600$ nha”
“Tôi biết”
“Biết sao còn mua”
“Bình thường tôi vẫn dùng loại này a” Ngôn Dục vô tội nói
Trình Mộ Thanh hiện tại đã hiểu rõ vì sao hắn nói đồ trang điểm của cô là thấp kém rồi, vì thế một cái khu trung tâm mua sắm lớn như thế này, cũng không biết Ngôn Dục có cái cẩu mũi như thế nào mà hắn chạy tùm lum nhưng mọi thứ hắn mua đều là đồ tốt nhất _Quần áo, Áo Ngủ, Giày, ngay cả dép lê hắn cũng mua loạt tốt nhất..
Cũng biết mua nhiều đồ như vậy cô có thể khẳng định chính là, hắn không phải người bình thường, hẵn sẽ phải rất có tiền, rốt cuộc lai lịch của hắn là như thế nào?
Đọc tiếp Tổng Tài, đưa cục cưng cho tôi – Chương 56