Hôm nay Ôn Tiểu Nhã vẫn còn chưa đến cửa tiệm.
Lan Lan vừa thấy Ôn Tiểu Nhã đã chạy nhanh đuổi theo: "Tiểu Nhã, đêm qua tớ mới gặp được Trần học trưởng đấy, anh ấy nói lần trước không mời được bọn mình ăn cơm, nên hôm nay muốn mời lại coi như là đền bù cho chúng ta."Ôn Tiểu Nhã nói: "Được thôi! Trần học trưởng cũng thật là khách sáo quá mà.
Cũng may là từ khi đổi ông chủ đến giờ, buổi tối mình đều không cần tăng ca, cho nên thời gian đi ăn buổi tối cũng có."Một ngày trôi qua rất nhanh, thời gian tan tầm, Ôn Tiểu Nhã cùng Lan Lan vừa đi tới cửa liền nhìn thấy một soái ca có chút quen mặt đang đứng ở cửa chờ các cô.
Lan Lan kéo Ôn Tiểu Nhã qua, có chút không thể tin được nhìn nhìn soái ca trước mặt mình.Sau đó liền ngượng ngùng chào: "Trần học trưởng." Trần Chí Hào nói: "Tiểu Nhã đã nhiều năm trôi qua như vậy rồi mà nhìn em vẫn không thay đổi nhiều ha, đi, lên xe chúng ta đi ăn cơm thôi."Trong chốc lát xe liền dừng lại trước một nhà hàng tên là Hương Mãn Lâu.
Trần Chí Hào dẫn theo hai người cùng đi vào.
Ôn Tiểu Nhã cùng Lan Lan nhìn xung quanh toàn thấy người là người, hầu như là hai ba người ngồi chung một bàn, bọn họ tìm đến một cái bàn trống mà ngồi xuống.Trần Chí Hào đưa thực đơn cho hai người bọn họ.
Khi hai người nhìn thấy số tiền trên đấy.
Ôn Tiểu Nhã nhịn không được nói: "Học trưởng nơi này cũng quá mắc rồi, hay là chúng ta đến chỗ khác ăn được không"Trần Chí Hào nói: "Không có việc gì, nơi này là nơi anh tự mình chọn để mời các em mà." Sau đó liền trực tiếp kêu người phục vụ tới thuần thục gọi sáu món ra.Trong lúc chờ đợi thức ăn, Trần Chí Hào nói: "Đồ ăn nơi này rất ngon, cho nên mỗi ngày đều có rất nhiều người tới, chúng ta đang ngồi ở lầu một này cũng chỉ coi như là khách bình thường thôi.
Bên trên còn có lầu hai, lầu ba đều là phòng riêng, chỉ có khách quý hoặc người tài mới được dùng.
Hầu hết bọn họ tới đây để mời khách ăn cơm và bàn chuyện làm ăn."Sau khi Trần Chí Hào giới thiệu xong thì đồ ăn cũng vừa đúng lúc được đưa lên.
Trần Chí Hào nói: "Bắt đầu ăn đi!"Chỉ trong chốc lát ba người liền ăn sạch một bàn 6 món đó, Lan Lan ăn đến mức no căng, cô nói: "Mình đi rửa tay cái đã, hai người cứ trò chuyện trước đi."Sau khi Lan Lan vừa đi, Trần Chí Hào cùng Ôn Tiểu Nhã nói chuyện một lúc rồi lái sang chuyện thư tình lúc nào không hay.
Ôn Tiểu Nhã ngượng ngùng nói: "Học trưởng, hồi đó em cũng trẻ trâu ghê ha, ngẫm lại vẫn thấy ngượng ghê."Bọn họ nói chuyện vui vẻ như vậy , căn bản không chú ý tới có người gắt gao nhìn bọn họ chằm chằm.
Người kia chính là Thượng Quan Nam Trì cùng trợ lý của hắn Tiểu Lý.
Tiểu Lý thấy ánh mắt muốn giết người của tổng tài nhà mình.Anh ta liền nhanh chóng nói: "Tổng tài, để tôi qua đó gọi cô Ôn cho!" Không đợi Thượng Quan Nam Trì nói gì.
Tiểu Lý tự hiểu ý của anh mà tự giác nhanh chóng đi qua đấy."Cô Ôn, cô cũng ăn cơm ở chỗ này sao?" Ôn Tiểu Nhã sửng sốt một chút, sau đó gật gật đầu.
"Anh cũng ăn cơm ở chỗ này à?"Tiểu Lý nói: "Tôi cùng tổng tài đến đây để tiếp khách, bây giờ về đây, có muốn về chung với chúng tôi không?"Ôn Tiểu Nhã nói: "Hai người về trước đi! Dù sao chúng ta không cùng đường."Sau đó Tiểu Lý kề sát vào Ôn Tiểu Nhã nói: "Cô Ôn, tổng tài đang chờ cô ở ngoài kia đấy, Nếu có còn tiếp tục ngồi với người đàn ông này.
Thì tai ương sau này cả hai người cùng gánh, không phải chỉ mình cô chịu trận đâu."Ôn Tiểu Nhã nghe thấy Tiểu Lý nói, quay đầu nhìn nhìn, kết quả thật sự nhìn đến Thượng Quan Nam Trì đen mặt nhìn về phía bọn họ.
Liền sợ hãi mà đứng lên sau đó nói với Trần Chí Hào: "Cảm ơn học trưởng về bữa tối nay, đêm nay em ăn no lắm.
Giờ em có việc đi trước tí nữa phiền anh đưa Lan Lan về hộ em.
Chúng ta có thời gian thì gặp lại sau nhé."Trần Chí Hào cũng là một người phong độ nhẹ nhàng.
Sau đó nói: " được sau này cần hỗ trợ cái gì có thể gọi cho anh, nếu giúp được anh sẽ giúp."Ôn Tiểu Nhã nói: "Tốt tốt, em đi trước đây." Trần Chí Hào gật gật đầu.Thượng Quan Nam Trì sau khi nhìn thấy Ôn