Sáng hôm sau, Trần Chí Hào tỉnh lại.
Nhìn thấy một căn phòng xa lạ, sau đó nhìn xem bây giờ là mấy giờ, nhưng ngay cả đồng hồ cũng không thấy.
Sau đó, anh nhớ lại những gì xảy ra đêm qua.Nói: "Thượng Quan Nam Trì, đồ cáo già, anh thực sự sử dụng đồng hồ của tôi như đồ thế chấp à."Lan Lan ở cách vách phòng, nghe được bên này có động tĩnh, cô vội vàng chạy sang.
Hỏi: "Học trưởng, anh tỉnh rồi sao, có đau đầu không?"Trần Chí Hào nói: "Đầu không đau, đây là phòng của ai vậy?"Lan Lan nói: "Đây là phòng của em trai em, em ấy thường ít trở về nên những thứ đồ khăn trải giường đều sạch sẽ."Trần Chí Hào ngồi dậy kéo Lan Lan ngồi xuống với anh ta, sau đó ôm Lan Lan nói: "Lan Lan, cảm ơn em tối hôm qua đã đưa anh về nhà em.
Vì chúng ta đang hẹn hò, nên em đừng gọi anh là học trưởng, cảm giác không thân thiết chút nào."Lan Lan cũng là lần đầu tiên yêu đương, bị Trần Chí Hào ôm như vậy, cô thẹn thùng cúi đầu.Lúc này mẹ Lan Lan ở dưới lầu kêu: "Lan Lan ăn sáng thôi."Lan Lan đứng lên: "Con xuống đây." Sau đó nhìn Trần Chí Hào nói: "Học trưởng anh cũng xuống ăn sáng đi!" Trần Chí Hào gật đầu.Xuống lầu, mẹ Lan Lan nói: "Tiểu Trần, bác có nấu cho cháu một bát súp uống đi cho tỉnh táo, uống nhanh rồi lại ăn sáng."Trần Chí Hào nói: "Cảm ơn bác gái ạ."Mẹ Lan Lan nói: "Không cần ngại, tối hôm qua nhìn thấy cháu uống say rồi ngủ nên không muốn quấy rầy cháu.
Một một chút đi rồi đầu sẽ không đau nữa."Trần Chí Hào nói: "Lan Lan, tối hôm qua anh làm thế nào trở về vậy?"Mẹ Lan Lan nói: "Lan Lan không biết nhà cháu ở đâu, lại không yên tâm để cháu ở khách sạn nên đành phải đưa đến nhà hai bác." Lan Lan gật đầu.Trần Chí Hào nói: "Thực sự xin lỗi, đã làm phiền mọi người rồi, lần sau cháu sẽ chú ý." Ăn sáng xong anh đưa Lan Lan đi làm, sau đó ở đó chờ Thượng Quan Nam Trì.Ở chỗ Thượng Quan Nam Trì, "Tiểu nhã, em không đi làm được không?" Thượng Quan Nam Trì nhìn Ôn Tiểu Nhã đang muốn rời giường nói."Ở nhà quá nhàm chán, mà anh có định đưa em đi không?" Ôn Tiểu Nhã hỏi.Thượng Quan Nam Trì nói: "Được rồi!" Nói xong cũng rời giường.Lúc này Thượng Quan Uyển Nhi nghe thấy Thượng Quan Nam Trì bọn họ chuẩn bị đi làm, nhanh chóng đứng dậy, nói: "Anh, chị dâu, buổi sáng tốt lành."Thượng Quan Nam Trì nhìn Quan Uyển Nhi nói: "Sao còn chưa quay về, em thích sống ở đây vậy sao?"Thượng Quan Uyển Nhi nói: "Em cũng định trở về nha! Chính là bà không cho em trở về."Thượng Quan Nam Trì nói: "Tại sao?"Thượng Quan Uyển Nhi nói: "Bà muốn em coi chừng anh."Thượng Quan Nam Trì nói: "Coi anh làm gì chứ, anh đâu không phải phạm nhân."Thượng Quan Uyển Nhi nói: "Bà nói hiện tại chị dâu đang mang thai, em ở đây để tiện chăm sóc cho chị ấy." Nói xong còn nhìn Ôn Tiểu Nhã.Ôn Tiểu Nhã cũng không biết có ý tứ gì, nhưng Thượng Quan Nam Trì nhận ra có gì đó không đúng, sau đó nói: "Thượng Quan Uyển Nhi, đây là bà nói hay là em nói."Thượng Quan Uyển Nhi nói: "Là bà nói thật mà, bà nói em ở đây trông coi anh.
Lại nói anh thường xuyên nóng giận với chị dâu, bà sợ anh không khống chế được, không biết lại xảy ra chuyện gì."Ôn Tiểu Nhã nói: "Uyển Nhi, vậy em ở nhà đi, chị muốn đi làm."Thượng Quan Uyển Nhi nói: "Tạm biệt anh chị, em sẽ giúp hai người trông coi nhà cửa."Thượng Quan Nam Trì nói: "Đợi lát nữa anh gọi cho bà nội.
Nếu không phải vậy...Em chết chắc rồi."Thượng Quan Uyển Nhi nói: "Anh gọi đi!" Nói xong trở về phòng ngủ.Thượng Quan Nam Trì đưa Ôn Tiểu Nhã đến tiệm váy cưới, và chuẩn bị đến công ty.
Trần Chí Hào nhìn thấy Thượng Quan Nam Trì tới, bước đến nói: "Trả đồng hồ lại cho tôi."Thượng Quan Nam Trì nói: "Không có ở đây, anh có thể mang tiền đến quầy lễ tân để chuộc lại."Trần Chí