Lúc cửa xe mở ra, bóng dáng của Thượng Quan Nam Trì từ từ xuất hiện trước mặt mọi người.
Anh nhìn Ôn Tiểu Nhã chăm chú, dịu dàng hát:"Không hỏi em vì sao rơi nước mắt, không hỏi em trong lòng nhớ thương ai? Dù kết cục là thế nào, xin em hãy để anh an ủi em, dù kết cục là thế nào, xin hãy để anh vì em mà lên rừng xuống biển.
Em ở trong lòng anh vĩnh viễn đẹp nhất, vĩnh viên là ngôi sao lấp lánh trên trời cao.
Nếu anh đã yêu em, thì anh tuyệt không hối hận, cho dù khổ sở đau thương, anh cũng vì em mà trả giá...."Thượng Quan Nam Trì ôm trong tay một con búp bê vải có buộc bong bóng đầy màu sắc, mà trên những quả bong bóng ấy chứa đầy những số 1314*, 520*.
Anh vừa ôm con búp bê đi đến chỗ Ôn Tiểu Nhã vừa dịu dàng hát lên khúc tình ca.Vừa thấy cảnh này, Lan Lan vốn đang đứng cạnh Ôn Tiểu Nhã liền cấp tốc chạy ra ngoài.
Cô thật sự không muốn làm bóng đèn phá đám Thượng Quan Nam Trì và Tiểu Nhã đâu!Những người đứng xem cũng nhiệt tình vỗ tay, tỏ vẻ tán dương Thượng Quan Nam Trì.
Có người nhận ra anh liền cao giọng cảm thán:"Ôi! Đây không phải tổng tài của công ty xx sao? Không nghĩ anh ấy lại lãng mạn như vậy.
Tôi quá cảm động rồi, chúng ta hãy vì anh ấy mà góp chút sức đi." Nói xong người đó lại vỗ tay tiếp.Ôn Tiểu Nhã bị hành động của Thượng Quan Nam Trì làm sao ngây ngốc.
Đợi đến lúc anh đi đến đưa búp bê vải cho cô, bản thân cô mới hồi thần lại được.Thượng Quan Nam Trì quỳ một chân xuống, ôn nhu hỏi Ôn Tiểu Nhã:"Tiểu Nhã, anh yêu em, em có thể gả cho anh không?"Mọi người xung quanh đều góp lời:"Đồng ý đi đồng ý đi...."Mà Ôn Tiểu Nhã cũng không nói chuyện, cô chỉ tủm tỉm cười, sau đó nhón chân hôn lên mặt Thượng Quan Nam Trì.Lúc này, tất cả mọi người hét lớn khiến cho Ôn Tiểu Nhã ngượng ngùng cúi đầu.
Mà Thượng Quan Nam Trì lại tiếp tục kéo tay cô hát bản tình ca ngọt ngào.Có người không nhịn được oán trách:"Ông trời sao lại không công bằng như vậy? Bề ngoài đẹp thì thôi đi, ngay cả tiếng hát cũng khiến người ta mê muội, hơn nữa anh ấy cũng rất giàu có.
Đay là muốn người bình thường chúng ta sống sao đây?"Thượng Quan Nam Trì cười cười lắc đầu, không để ý đến bọn họ, thấy vậy có người lại tiếp tục hờn giận:"Tổng tài, xin anh đừng cười mà.
Anh cười như vậy là muốn làm mấy cô gái ở đây xỉu hết sao?"Nghe thế, lão tam liền hứng thú bàn luận với lão tứ:"Cách thổ lộ của đại ca tuy rằng hơi lỗi thời nhưng vẫn dùng tốt chán.."Lão tứ nói:"Anh đừng nói thế, tôi thấy đại ca hát rất êm tai mà.
Bình thường chúng ta đi chơi, anh ấy là người không bao giờ hát.
Thế mà hiện tại., đúng là anh hùng khó qua ải mĩ nhân, đại ca thật là liều mạng."Thượng Quan Uyển Nhi liền dọa:"Hai người mà còn nói xấu anh em nữa, em sẽ mách anh ấy, để anh ấy chỉnh hai người thảm luôn."Mà Thượng Quan Nam Trì đang nói chuyện với những người đứng xem chung quanh:"Cảm ơn mọi người có thể ở đây chúc phúc cho chúng tôi, thật sự cảm ơn mọi người." Rồi anh hôn Ôn Tiểu Nhã một cái, sau đó hai người tay trong tay rời đi.Mọi người còn chưa phản ứng lại, vẫn ngẩn ngơ nhìn đôi tình nhân kia.
Lão tứ liền chạy ra bảo:"Mọi người tản ra đi thôi.
Nếu ai muốn lấy bong bóng này đi chơi thì cư lấy nhé."Rồi cậu quay sang hỏi lão tam:"Tam ca, tối nay chúng ta tổ chức tiệc chúc mừng cho đại ca đi."Lão tam đáp:"Cái này phải xem đại ca có đồng ý hay không."__Trong xe, Thượng Quan Nam Trì đưa Ôn Tiểu Nhã đi theo hướng đến bờ biển."Anh đưa em đi nơi nào vậy?"Cô hỏi.Anh cười nhẹ:"Đến nơi em sẽ biết mà."Ôn Tiểu Nhã vừa nhìn anh vừa xấu hổ nói:"Thật ra anh hát rất hay."Anh cười:"Có thể không dễ nghe sao? Vì em, anh có thể không dùng tâm hát sao?"Ôn Tiểu Nhã hừ lạnh:"Anh lại bắt đầu tự luyến rồi đó."Thượng Quan Nam Trì hỏi:"Vậy ban nãy em có bị anh làm cho cảm động không?""Lúc đầu em còn không nghĩ là anh chuẩn bị vì em.
Sau đó lúc anh bước ra em đã cực kì kinh ngạc, cũng vô cùng cảm động."Anh tiếp tục:"Tiểu Nhã, nếu chúng ta đã công khai quan hệ, về sau em tan làm cùng anh cũng không bị người khác nghi oan nữa.
Anh đi đón em, em cũng không cần phải giống như tên trộm trốn đông trốn tây mới dám lên xe."Ôn Tiểu Nhã bi thương nói:"Chỉ là hiện tại em đi làm, thái độ của các đồng nghiệp chắc chắn sẽ không như trước nữa."Thượng Quan Nam Trì đáp:"Em có thể không cần đi làm, ở nhà dưỡng tốt thân thể.
Như vậy lúc em sinh con mới dễ dàng."Cô tùy ý đáp lại:"Chờ con lớn chúng ta lại nói sau!"Thượng Quan Nam Trì vui vẻ:"Được, đều nghe em."Lúc này xe cũng đã dừng lại bên biệt thự ở bờ biển.
Hai người xuống xe liền thấy được quang cảnh tuyệt đẹp ở đây, Ôn Tiểu Nhã thậm chí còn vui đến