Ôn Tiểu Nhã cãi nhau với Thượng Quan Nam Trì một trận vì tin tức Lan Lan đã không còn muốn sống.Ôn Tiểu Nhã nói: "Anh xem tất cả đều tại anh."Thượng Quan Nam Trì nói: "Không sống nữa càng tốt, anh thật sự không biết làm thế nào để em không chơi điện thoại nữa."Ôn Tiểu Nhã nói: "Anh không cảm thấy Lan Lan với học trưởng sẽ kết hôn ấy à?"Thượng Quan Nam Trì nói: "Như thế nào, nghe lời em nói có vẻ buồn, có phải hay không đang nhớ đến Trần Chí Hào?"Ôn Tiểu Nhã nói: "Anh nói cái gì vậy! Em chỉ thích một mình anh."Thượng Quan Nam Trì nói: "Trước kia không phải em còn viết thư tình cho anh ta sao?"Ôn Tiểu Nhã nói: "Đó là trước kia không hiểu chuyện, chỉ thấy anh ta đẹp trai, hơn nữa em cũng không thích anh ta một chút nào, còn có rất nhiều cơ, anh ta khi đó học trưởng là nhân vật quan trọng.
Anh nói xem ai mà chả thích."Thượng Quan Nam Trì nói: "Vậy hiện tại em thích anh ta đi! Nhìn thấy anh ta muốn cùng với người khác cầu hôn, trong lòng không đau lòng sao?"Ôn Tiểu Nhã nói: "Bên trong tâm em không hề buồn, em thật sự muốn chúc phúc cho họ.
Hơn nữa ngày trước em như vậy chính là ngưỡng mộ, không phải yêu."Thượng Quan Nam Trì nói: "Vậy như thế nào là tình yêu?"Ôn Tiểu Nhã nói: "Giống như em với anh, mới là tình yêu.
Em nhìn thấy Tô Thiến Thiến trở về, em liền sợ anh quay lại với cô ta, lòng em lo lắng lại bất đắc dĩ.
Bởi vì em không biết anh luôn nhớ quay lại với cô ta, em thực sự hâm mộ anh trước kia cùng cô ta yêu đương.
Tưởng tượng trước kia anh cùng cô ta cùng chăn cùng gối, lòng ta mới đau." Ôn Tiểu Nhã nói xong nước mắt thi nhau chảy xuống.
Cô trong lòng thực sự rất đau.Thượng Quan Nam Trì duỗi tay ôm Ôn Tiểu Nhã vào lòng, nói: "Tiểu Nhã, anh cùng Tô Thiến Thiến, đều là chuyện quá khứ, hiện tại anh có em, anh thực sự thấy đủ rồi, em xem em còn mang thai con của chúng ta.
Anh thực sự cảm ơn em, cũng thực sự yêu em, em không cần phải suy nghĩ những chuyện trước kia được không."Ôn Tiểu Nhã lau nước mắt gật đầu, nói: "Nam Trì, em đã nghĩ cứ như vậy tựa vào lồng ngực anh cả đời."Thượng Quan Nam Trì nói: "Ngực của anh là cho em dựa vào.
Tiểu Nhã em không cần suy nghĩ về quá khứ của anh, dù sao thì chuyện đã qua ai cũng không thay đổi được.
Em chỉ cần suy nghĩ về chúng ta sẽ sinh hoạt thật tốt về sau."Ôn Tiểu Nhã trong lòng vẫn còn buồn, nhưng vẫn cố gắng nói: "Được, em về sau sẽ tận lực sẽ không nghĩ về những cái đó nữa."Thượng Quan Nam Trì nói: "Ngủ đi, cứ như vậy dựa vào anh mà ngủ." Ôn Tiểu Nhã gật gật đầu.Ở chỗ Lan Lan, Trần Chí hào gõ cửa, mẹ của Lan Lan nói: "Đã trễ thế này, ai tới gõ cửa vậy?"Ba Lan Lan nói: "Để tôi xem."Vừa mở cửa liền nhìn thấy Trần Chí Hào, ba Lan Lan lại nói: "Chí Hào, muộn vậy cháu tới đây làm gì."Trần Chí Hào nói: "Bác trai, cháu tới tìm Lan Lan."Ba Lan Lan nói: "Vậy vào đi, không biết Lan Lan đã ngủ chưa."Trần Chí Hào nói: "Em ấy hẳn là chưa ngủ, cháu có việc quan trọng cần phải nói với em ấy."Ba Lan Lan nói: "Vậy cháu vào đi!"Trần Chí Hào đi đến cửa phòng Lan Lan, trực tiếp mở cửa vào.
Lan Lan còn ngồi trên giường, nghĩ xem nên trả lời Trần Chí Hào như thế nào, liền nhìn Trần Chí Hào vào được.Trần Chí Hào thấy Lan Lan còn chưa ngủ, anh liền từ trong túi lấy một cái hộp nhỏ xinh đẹp, sau đó quỳ một gối xuống đất nói: "Lan Lan gả cho anh nhé?"Lan Lan bị Trần Chí Hào đột ngột cầu hôn liền hoảng sợ, nhưng cô vẫn là nghĩ nghĩ, Trần Chí Hào nói: "Anh biết, anh đối với em đột ngột cầu hôn, không giống Thượng Quan Nam Trì với Ôn Tiểu Nhã lãng mạn, nhưng anh thực sự muốn cùng em sống hết đời còn lại."Lúc này, ba mẹ Lan Lan vào được nghe thấy, ba ba nói: "Lan Lan, con thử nghĩ trong khoảng thời gian này, Chí Hào không tồi, ba cùng mẹ không phản đối hai người ở bên nhau, nhưng chúng ta vẫn tôn trọng quyết định của con."Lan Lan nhìn Trần Chí Hào, lại nhìn ba mẹ, rồi