Thượng Quan Uyển Nhi và bà nội nhanh chóng chạy đến căn phòng mà Ôn Tiểu Nhã thuê lúc trước để tìm cô.Hai bà cháu đứng bên ngoài, vừa gõ cửa vừa cố gắng gọi điện cho Ôn Tiểu Nhã.
Vậy mà một lúc lâu sau cũng không thấy bên trong có động tĩnh gì.Cuối cùng, Thượng Quan Uyển đành đưa bà đến cửa hàng váy cưới hỏi thăm, sau đó hai người lại dựa vào địa chỉ nhà Lan Lan cho, chạy đến nhà cô ấy tìm kiếm.Mãi vẫn không tìm được Ôn Tiểu Nhã, Thượng Quan Uyển Nhi rầu rĩ nói:"Bà nội, cháu thấy lần này anh cháu và chị dâu nhất định là xong rồi!"Nghe vậy, bà nội liền vỗ vỗ vai Thượng Quan Uyển Nhi, bảo:"Cháu đừng nói mấy lời xui xẻo như vậy! Hiện tại việc bà cháu mình cần làm chính là tìm ra Tiểu Nhã, sau đó tới khuyên nhủ con bé, chứ không phải là đứng đây ủ rũ."Thượng Quan Uyển Nhi im lặng nghe bà nói.
Một lát sau, cô nàng mới cất tiếng:"Bà nội, chúng ta còn chưa đến nhà chị Tiểu Nhã tìm.
Nhưng mà cháu nghĩ khả năng chị ấy về đó rất thấp, dù sao trong nhà còn có cả mẹ kế và em gái, chị ấy sẽ không về đó để tìm tức giận đâu! Cháu nghĩ nên thông báo cho anh cháu một tiếng, để anh ấy nghĩ xem nên làm gì tiếp."__Ở công ty, Thượng Quan Nam Trì vẫn đang mở cuộc họp.Đáng lẽ lúc cuộc họp diễn ra mọi người sẽ phải tắt hết di động, thế nhưng việc mất tích của Ôn Tiểu Nhã đã khiến Thượng Quan Nam Trì không thể yên tâm tắt máy.Thượng Quan Nam Trì đặt điện thoại trên bàn, chốc chốc lại liếc sang để kiểm tra.
Thế nên ngay khi em gái gọi đến, anh đã có thể nhanh chóng trả lời:"Uyển Nhi, thế nào rồi?"Đầu bên kia, Thượng Quan Uyển Nhi nói:"Anh, em và bà nội đã đi khắp nơi tìm nhưng vẫn chưa thấy chị Tiểu Nhã đâu cả.
Bây giờ chỉ còn nhà của chị ấy là em và bà chưa đến xem thôi."Thượng Quan Nam Trì đáp:"Vậy em và bà sang nhà cô ấy trước đi.
Anh còn đang dở cuộc họp, một lát nữa anh sẽ đến sau.""Vâng."Thượng Quan Uyển Nhi nói.
Sau đó cô ấy quay xe chạy về hướng Ôn gia.
Đột nhiên, bà nội quay sang nói với cô nàng:"Uyển Nhi, con đi mua chút quà đi.
Bây giờ bà cháu mình đến Ôn gia nhất định sẽ gặp ba mẹ của Tiểu Nhã, nếu đi tay không thì không lễ phép lắm."Thấy bà nội nói phải, Thượng Quan Uyển Nhi liền gật đầu tán thành:"Vâng, cháu đi ngay đây."Tiếp đó, Thượng Quan Uyển Nhi chạy đi mua quà, rồi hai bà cháu mới ung dung đến Ôn gia.__Ở Ôn gia, Ôn Tiểu Nhã vẫn cùng Ôn Bối Bối ngồi ăn trái cây.
Lúc này, Ôn Hằng bước đến hỏi cô:"Chị, sao tự nhiên chị lại về đây?"Ôn Tiểu Nhã tùy tiện đáp:"Chị muốn về thì về thôi, đâu cần lí do chứ!" Rồi cô nhìn Ôn Hằng một lượt, thắc mắc:"Em ăn mặc thế này là muốn đi đâu à?""Em ra ngoài chơi một lúc."Ôn Hằng trả lời.Ôn Bối Bối nãy giờ vẫn im lặng lại đột nhiên nói:"Tuy rằng cô chỉ lớn hơn tôi mấy ngày nhưng tôi nghĩ bản thân sẽ gọi cô là chị.
Sớm hay muộn thì cũng phải gọi thôi, tôi thấy cứ sớm gọi chị, như thế sẽ không bị ba mẹ bắt bẻ."Ôn Tiểu Nhã kinh ngạc nhìn cô ta, thắc mắc:"Từ lúc nào cô trở nên ngoan ngoãn vậy? Cô đừng đối xử tốt với tôi quá, nếu không tôi sẽ cảm động đến phát khóc mất."Mà Ôn Hằng cũng ở bên khen Ôn Bối Bối:"Chị, thật ra trong khoảng thời gian này chị Bối Bối và dì cũng đối xử tốt với em hơn.
Em thấy hai người họ thật sự đã thay đổi rất nhiều."Ôn Tiểu Nhã nghe em trai nói thì nhướn mày, nhắc nhở:"Ôi, chị thấy chính là cáo chồn đến chúc tết gà thì có.
Em đừng có cả tin như thế."Ôn Bối Bối xù lông lên mắng:"Tôi thấy chị mới là người có ý xấu.
Phải rồi, sao lần này chị chỉ về một mình, anh rể không về cùng chị sao?"Ôn Tiểu Nhã lạnh nhạt nói:"Anh ấy bận việc."Cô ả nhìn sắc mặt của Ôn Tiểu Nhã, sau đó cười phá lên:"Chị đừng cho là em không biết gì.
Nhìn mặt chị như vậy, hẳn là hai người đã cãi nhau rồi.
Ôn Tiểu Nhã, chị đừng quên em cũng xem tin tức giải trí nhé."Ôn Tiểu Nhã mặc kệ lời khiêu khích từ cô ả, bĩnh tĩnh hỏi lại:"Cô biết được thì sao nào?"Ôn Bối Bối lập tức bày ra thái độ lấy lòng để trả lời:"Còn có thể làm gì nữa! Tất nhiên là em sẽ phải cả ngày quan tâm chị rồi.
Chị hỏi thế không lẽ còn muốn em đi liều mạng với anh rể sao? Thật là hâm mộ và ghen tị với chị quá đi! Sao chị lại tìm được một ông chồng như thế, nhanh dạy cho em một chút bí kíp đi."Ôn Tiểu Nhã mỉm cười đáp:"Vậy cô nghe kĩ nhé, hiện tại cô ra ngoài kia tìm một người đàn ông đẹp trai rồi chạy đến ôm chặt anh ta, sau đó bắt đầu một khóc hai nháo ba thắt cổ là được."Sắc mặt Ôn Bối Bối ngay tức khắc trở nên khó coi.
Cô ta hung ác nhìn Ôn Tiểu Nhã, nói:"Ôn Tiểu Nhã, cô đừng có mà khinh người quá đáng!""A, cô lộ nguyên hình rồi à? Sao không gọi chị tiếp đi?"Ôn Tiểu Nhã nghiêng đầu hỏi.Mà Ôn Bối Bối cũng không chịu thua, cô ả hung dữ nói:"Sau này chỉ cần không có ba mẹ ở cạnh, tôi nhất định sẽ gọi cô là Ôn Tiểu Nhã!"Kỳ Mỹ Cầm ở bên ngoài nghe loáng thoáng được cuộc trò chuyện của hai người.
Bà ta cứ nghĩ con gái mình đã kéo gần lại quan hệ với Ôn Tiểu Nhã rồi nên cứ tủm tỉm cười mãi.Lúc này, ngoài cổng vang lên tiếng đỗ xe.
Ôn Bối Bối vừa nghe thấy đã bảo:"Chắc chắn là ba đã trở về." Sau đó cô ta kéo theo Ôn Tiểu Nhã chạy ra xem.Ôn Tiểu Nhã vừa ra xem liền nhìn thấy Thượng Quan Uyển Nhi đang cùng bà nội bước vào, trên tay hai người còn cầm theo đầy loại đồ bổ.Kỳ Mỹ Cầm thấy cô bước ra thì chạy lại hỏi:"Tiểu Nhã, đây là..."Ôn Tiểu Nhã cũng kinh ngạc nhìn hai người họ:"Bà nộ, Uyển Nhi, sao hai người lại đến đây thế?"Thượng Quan Uyển Nhi không trả lời câu hỏi của Ôn Tiểu Nhã.
Cô nàng nhìn vào bàn tay đang nắm của Ôn Tiểu Nhã và Ôn Bối Bối, sau đó thắc mắc:"Chị dâu, hai người là có chuyện gì."Không đợi Ôn Tiểu Nhã trả lời, Ôn Bối Bối đã nói:"Lần trước ba tôi biết hai mẹ con tôi đối xử không tốt với hai chị em chị Tiểu Nhã nên đã trách phạt.
Bản thân tôi và mẹ cũng nhận thấy sai lầm của mình nên đã cố gắng sửa sai, đền bù lại cho chị em chị Tiểu Nhã về những việc trước kia."Kỳ Mỹ Cầm đứng cạnh cũng góp lời:"Phải, phải.
Trước kia mẹ con tôi không tốt với hai chị em Tiểu Nhã nên cũng thấy rất xấu hổ.
Giờ