Buổi chiều tới, Tiểu Vũ nói: "Chị Thiến Thiến, người của chúng ta đưa tin nói chiều nay Thượng Quan Nam Trì đưa Ôn Tiểu Nhã ăn tối tại Hương Mãn Lâu.
Chị có muốn chuẩn bị gì không."Tô Thiến Thiến nói: "Chị vẫn luôn sẵn sàng mà."Bây giờ mới hơn bốn giờ một chút, chị có muốn đi không?"Tô Thiến Thiến nói: "Còn chờ một chút."Thượng Quan Nam Trì bốn giờ liên tan làm.
Anh vội vàng về nhà đưa Ôn Tiểu Nhã đi ăn cơm tối, nhưng về tới nhà không thấy cô đâu, mở điện thoại ra gọi mới.Ôn Tiểu Nhã nhận máy, nói "Nam Trì, bây giờ anh đang ở đâu."Thượng Quan Nam Trì nói: "Anh ở nhà, em đã đi đâu?"Ôn Tiểu Nhã nói: "Em về nhà em, anh nói đi ăn cơm là đi nơi nào ăn, anh gửi cái địa chỉ qua em, em đây liền chạy tới."Thượng Quan Nam Trì nói: "Được rồi, anh gửi, em cũng không cần quá vội vã tới rồi, an toàn là trên hết, anh bận một ngày rồi cũng cần tắm rửa."Ôn Tiểu Nhã nói: "Được."Cô lập tức nhận được địa chỉ từ anh.
Cô liền kêu Ôn Bối Bối chở tới nơi đó.Ở trong nhà Thượng Quan Nam Trì cầm một bộ quần áo đi tắm rửa.
Một lúc sau, anh bước ra mặc một bộ quần áo thể thao giản dị.
Vào lúc này Ôn Tiểu Nhã và Ôn Bối Bối đã tới tiệm cơm chờ anh.Ôn Bối Bối nói: "Chị, chúng ta đi vào chờ anh rể đi!"Ôn Tiểu Nhã nói: "Chị không biết anh ấy đặt món chưa, giờ ngồi ngốc đây chờ anh ấy sao?"Ôn Bối Bối nói: "Anh rể đúng là, lâu vậy còn chưa tới nữa."Ôn Tiểu Nhã nhìn phía trước nói: "Kìa, nhắc là tới rồi kìa?"Thượng Quan Nam Trì đỗ xe xong, liền đi tới hai người Ôn Tiểu Nhã nói: "Đi chúng ta vào đi!"Ôn Bối Bối nói: "Anh rể, em chưa thấy anh mặc đồ như thế này, hôm nay nhìn anh như thế em có chút không dám kêu là anh rể."Thượng Quan Nam Trì nói: "Tại sao?"Ôn Bối Bối nói: "Quá già."Ôn Tiểu Nhã nói: "Anh ấy không đi làm thường mặc như thế này ở nhà, có gì ngạc nhiên lắm đâu."Ôn Tiểu Nhã lại tiếp tục nói: "Chẳng qua nhìn bộ quần áo này giống như đồ mới!"Thượng Quan Nam Trì nói: "Đồ đều do vú Phương giặt ủi để trong tủ.
Anh không phân biệt cái nào cũ cái nào mới."Ôn Tiểu Nhã nói: "Chúng ta không cần lên lầu, ngồi ở chỗ này ăn tốt rồi, có thể nhiền thấy người khác đi qua lại."Thượng Quan Nam Trì nói: "Cũng được, vậy chúng ta liền qua bên kia ngồi đi!" Bọn họ mới vừa ngồi xuống, người phục vụ liền cầm thực đơn tới.Thượng Quan Nam Trì nói: "Hai em gọi bất cứ thứ gì mình muốn đi! Gọi gì anh ăn đó."Ôn Tiểu Nhã nói: "Bối Bối, em gọi đi, chọn cho chị món chua chua cay cay ấy."Ôn Bối Bối nói: "Dạ."Sau vài phút cô ta cũng gọi xong, sau đó nói: "Người ta nói con gái thích ăn cay vì ghen.
Chị nói xem, vì sao thích nhỉ, sao lại thế nhỉ."Ôn Tiểu Nhã nói: "Chỉ là họ nói vơ, đâu có chuẩn."Lúc này Ôn Tiểu Nhã đảo mắt qua liền thấy Tô Thiến Thiến đang đi tiến tới, Ôn Tiểu Nhã thu lại ánh mắt, giả vờ không thấy.
Tô Thiến Thiến đi tới thấy cô nhìn thấy mình lại giả vờ không thấy nên buồn cười nói: "Cô Ôn, chào cô."Thượng Quan Nam Trì cùng ôn Bối Bối nghe được thanh âm đều ngẩng đầu lên xem.
Tô Thiến Thiến lại nói: "Nam Trì, trùng hợp thật, các người cũng tới nơi này ăn cơm sao?"Thượng Quan Nam Trì nói: "Sao cô lại tới đây."Tô Thiến Thiến nói: "Nam Trì, anh quá hài hước, nơi này là tiệm cơm, là chỗ ăn cơm lại hỏi em tới đây là sao."Ôn Bối Bối nói: "Chị chính là tô Thiến Thiến sao?"Tô Thiến Thiến nói: "Đúng vậy, cô biết tôi sao?"Ôn Bối Bối nói: "Gần đây tôi mới biết tới chị."Tô Thiến Thiến nói: "Cô Ôn, không mời tôi ngồi cùng nhỉ! Tôi đi ăn một mình cũng không ngon gì, ngồi ăn cùng mọi người được nhỉ."Ôn Tiểu Nhã nói: "Cô Tô đã nói vậy, tôi còn nói