Lần này Thượng Quan Nam Trì không cản Ôn Tiểu Nhã nữa, Ôn Tiểu Nhã cũng không khóc.
Thượng Quan Nam Trì cứ như vậy mà nhìn Ôn Tiểu Nhã rời đi rồi mới về nhà ăn cơm, anh nói: "Vú Phương, bộ quần áo này không phải ném tôi đã ném ở phòng khác rồi hay sao? Như thế nào lại có trong phòng."vú Phương nói: "Là tôi lấy lại đây, vốn dĩ tôi không định lấy đâu, nhưng mà khi mở ra nhìn thấy nó vẫn mới, tôi thấy vứt bỏ thì quá đáng tiếc, cho nên liền lấy lại."Thượng Quan Nam Trì nói: "Ừm, không có việc gì, vú đi xuống trước đi!"Về phía Ôn Tiểu Nhã thì lúc này cô đã trở lại phòng thuê của mình.
Tắm rửa xong rồi đi ngủ, bởi vì ngày mai cô còn muốn đi làm.Ngày hôm sau, Ôn Tiểu Nhã dậy rất sớm, chuẩn bị tốt hết thảy, liền đi làm.
Cô vào trong văn phòng của Lưu Yến.
Lưu Yến nhìn thấy cô, kinh ngạc nói: "Tiểu Nhã, mới sáng sớm em tới đây làm gì."Ôn Tiểu Nhã nói: "Đương nhiên là tới làm nha! Thượng Quan Nam Trì chưa nói với chị sao?"Lưu Yến nói: "Không có, em đã như thế này rồi mà anh ta còn chịu cho em đi làm sao?"Ôn Tiểu Nhã nói: "Chịu với không chịu cái gì chứ! Từ giờ tới lúc dự sinh không phải còn lâu à? Chị cứ sắp xếp công việc cho em như thường là được rồi!"Lưu Yến đùa với nói: "Nếu bà chủ đã nói như thế chị đây sao có thể để em ngồi không được chứ? Giờ em tới thắng chỗ Lan Lan mà làm luôn đi!"Ôn Tiểu Nhã nói:"Cảm ơn sếp" Liền đi ra ngoài.Sau khi Lưu Yến nhìn Ôn Tiểu Nhã rời khỏi đây liền gọi điện thoại cho Thượng Quan Nam Trì, Thượng Quan Nam Trì còn ở nhà, nhìn thấy Lưu Yến gọi điện thoại liền tiếp.Lưu Yến nói: "Ông chủ, Tiểu Nhã vừa tới chỗ của tôi đưa tin, tôi đã để cho cô ấy làm chỗ trước kia cô ấy và Lan Lan từng làm chung chờ có thời cơ thích hợp lại nói."Thượng Quan Nam Trì nói: "Tùy, về sau không phải chuyện quan trọng, thì cô tự giải quyết là được."Lưu Yến không thể hiểu được, ngày thường Thượng Quan Nam Trì đối Ôn Tiểu Nhã cũng không phải là bộ dáng này, thật là đàn ông thay lòng đổi dạ thật mau.Thượng Quan Nam Trì không nghe Lưu yến nói chuyện, liền hỏi: "Còn có chuyện gì không?"Lưu Yến cười trừ nói: "Không có không có." Sau đó liền cúp điện thoại.Thượng Quan Nam Trì lầm bầm lầu bầu nói: "Ôn Tiểu Nhã, em thật đúng là nói được làm được giữ chữ tín thật sự! Anh xem em có thể kiên trì đến lúc nào nếu như em làm thương gì đến con của chúng ta.
Anh tuyệt đối sẽ không tha thứ cho em."Ôn Tiểu Nhã đi làm, không thể hiểu được đánh cái đánh hắt xì.
Lan Lan thấy được nói: "Tiểu Nhã, không có việc gì đi! Không phải cậu đang ở nhà nghỉ ngơi sao? Sao cứ một phải hay phải mà vác cái bụng bầu đi thế này.
Thượng Quan Nam Trì nhà cậu đồng ý chưa?"Ôn Tiểu Nhã nói: "Tớ mới chia tay anh ấy rồi.
Sau này cậu đừng nhắc tới anh ấy trước mặt tớ nữa."Lan Lan nói: "Không thể nào! Hai người khác cậu lại giận dỗi cái gì nữa đấy.
Nhìn hai người yêu đương thôi cũng thấy mệt mỏi rồi."Ôn Tiểu Nhã nói: "Lần này là thật sự chia tay."Lan Lan nói: "Cái gì mà lại còn thật sự chia tay nữa! Không phải trong bụng cậu vẫn còn con của anh ấy sao? Có con rồi thì không thể chia tay được đâu cậu yên tâm đi! Quá mấy ngày thì tốt rồi."Ôn Tiểu Nhã nói: "Tới bây giờ vẫn còn đang nghĩ có nên để lại được con này nữa hay không đây.
Nếu để lại chuyện giữa tớ và anh ấy có lẽ cả đời này cũng không thể bỏ được sạch sẽ.
Còn nếu bỏ có lẽ cả đời này sẽ không thể ở bên nhau."Lan Lan nói: "Xem ra chuyện giữa hai người lần này là nghiêm trọng thật rồi hai người là có chuyện gì thế?"Ôn Tiểu Nhã nói: "Nói ra thì rất dài, hiện tại đi làm thời gian liền không nói.
Đợi đến hết giờ làm cậu mời tớ ăn cơm rồi tớ sẽ kể lại cho."Lan Lan nói: "Cũng được! Ai bảo tớ lại lo lắng chuyện của hai người như thế chứ." Ôn Tiểu Nhã cười cười.Buổi chiều tan tầm, Lan Lan cùng Ôn Tiểu Nhã đi ăn cơm chiều.
Vừa ăn Lan Lan vừa hỏi: "Mau nói đi! Tôi đã đợi cả một ngày nay rồi đấy."Ôn Tiểu Nhã nói: "Nói cái gì?"Lan Lan nói: "Cậu đây là muốn lừa tớ đúng không?"Ôn Tiểu Nhã nói: "Ồn muốn chết, không thể chờ đợi ăn hết bữa nay hay sao?"Lan Lan nói: "Mau nói."Ôn Tiểu Nhã nói: "Được rồi! Lan Lan