Thẩm Tư Duệ chạm nhẹ vào vai cô ta, mái tóc ở phía trước rũ xuống phất ra sau vai.
Một hương thơm thoang thoảng tỏa ra từ cổ cô ta, tư thế hất tóc rất tự nhiên tao nhã.
Ánh mắt của những người đàn ông xung quanh càng nóng rực.
Mái tóc màu trà sữa ở dưới ánh đèn sáng ngời hiện lên quầng sáng, hơn nữa những sợi tơ vàng của bộ váy trên người cô ta còn sáng rực, làn da trắng nõn, dung mạo tinh xảo, dáng người cong cong xinh đẹp, giữa sự thanh thuần lại tràn đầy vẻ quyến rũ mê người.
Loại phụ nữ này mang đến ấn tượng đầu tiên cho người đàn ông chính là họ muốn ôm cô ta vào trong lòng, dùng mọi thủ đoạn khiến cô ta trút bỏ sự thanh thuần này, sau đó biểu hiện ra bộ mặt chân thật nhất.
Chỉ mới suy nghĩ một chút đã cảm thấy kích thích.
Lâm Quỳnh Anh tiến tới trước mặt Thẩm Tư Duệ cười nói: "Thấy không? Tôi đã nói đêm nay cô nhất định sẽ là người xinh đẹp nhất lấn át hết tất cả mà.
Mấy người đàn ông kia nhìn cô chằm chằm, rồi đám phụ nữ ngoại quốc nhìn cô như muốn phun lửa vậy."
Khóe mắt Thẩm Tư Duệ liếc nhìn xung quanh, thực sự thấy không ít đàn ông đang nhìn về phía cô ta một cách vô tình hay cố ý.
Cô ta cong môi cười, ánh mắt hờn dỗi trừng Lâm Quỳnh Anh: "Cô đừng nói lung tung, tôi thấy người đàn ông đẹp trai kia đang nhìn cô đó."
"Không thể nào, có một mỹ nhân như cô ở đây, có người nào sẽ để ý tới tôi?"
Mặc dù Lâm Quỳnh Anh nói vậy, thế nhưng ánh mắt vẫn không nhịn được nhìn về phía trước.
Quả nhiên thấy một người đàn ông đẹp trai anh tuấn ở phía đối diện đang nhìn cô ta, Lâm Quỳnh Anh cười cười.
Xem ra đêm nay cô ta sẽ không trở về tay không.
Tối nay cô ta nhất định phải tìm một người đàn ông tốt nhất.
Tô Vũ bàn chuyện làm ăn cũng không mất bao nhiêu thời gian, sau đó dần dần bị một đám phụ nữ xông tới.
Mặc dù trong lòng anh ta có chút kháng cự, nhưng dù sao cũng là khu vực công cộng, với quy mô của bữa tiệc này mỗi một vị khách đều không thể tùy tiện mạo phạm, cho nên anh ta cũng mặc kệ bọn