Động tác trong tay Thẩm Ngân Tinh hơi cứng đờ: "Thật sao…"
Bạc Hàn Xuyên không xem nhẹ động tác rất nhỏ của cô, đôi mắt đen láy thâm trầm vào phần.
"Ngày mai có kế hoạch gì không?" Bạc Hàn Xuyên chuyển chủ đề.
"Tạm thời không có, anh định làm gì sao?"
"Ừ.
Nên đi thăm bà nội rồi."
Thẩm Ngân Tinh gật gật đầu: "Đúng vậy, lâu rồi không đi thăm bà rồi." Cô trầm ngâm một lát, sau đó nói: "Ngày mai chúng ta đi sớm, có thể ở bên cạnh bà nhiều hơn."
"Ừm."
"Đúng rồi, lúc trước em có nghe thấy anh nhắc đến nhãn hiệu trang sức X, bên kia yêu cầu anh bồi thường tiền vi phạm hợp đồng à?"
Bạc Hàn Xuyên ngẩng đầu nhìn cô: "Chuyện này em không cần xen vào, tiền vi phạm hợp đồng, không tồn tại."
Trên mặt Thẩm Ngân Tinh lại không có một tia xin lỗi, ngược lại nói: "Nếu Carlos dễ dàng nhắc tới tiền vi phạm hợp đồng với anh như vậy, có thể đúng là nôn nóng lắm rồi.
Nhưng với anh mà nói, tiền vi phạm hợp đồng này cũng chỉ là lửa xém lông mày mà thôi, động không đáy sẽ không lấp đầy được."
Trong đôi mắt của Bạc Hàn Xuyên hiện lên chút ngạc nhiên: "Em biết cái gì rồi?"
Thẩm Ngân Tinh đối diện với mắt anh, gật đầu, sau đó cúi đầu vừa lột tôm, vừa nói: "Carlos là người rất tham lam, nhưng lại… hữu dũng vô mưu, không cam lòng chỉ kinh doanh trang sức.
Hơn nữa anh ta là người thích đua xe, vẫn luôn muốn có được nhãn hiệu ô tô của mình, cho nên năm năm trước đã bắt đầu hành động, nhưng chuyện này đâu có dễ dàng như vậy."
"Hiện tại tất cả mọi người đang theo đuổi nhãn hiệu cũ, trang phục nhãn hiệu Chanel, Tanner Karan, Louis Vuitton, đồng hồ Patek Philippe, Piaget, ô tô có Shelby Supercars, Koenigsegg, Maybach, Rolls-Royce, ai sẽ tiêu mấy ngàn vạn đi ô tô của người mới vào nghề như anh ta?"
"Bây giờ xưởng sản xuất xe ô tô của anh ta là cái động không đáy.
Anh ta dùng nhãn hiệu trang sức X để kiếm tiền, phần lớn đều dốc vào xưởng chế tạo xe.
Hơn nữa nghe nói gần đây anh ta đang qua lại với mấy người buôn lậu kim cương, với tính cách của anh ta, khó tránh sẽ không kiếm một khoản.
Vì vậy,