"Cái gì?"
"Tinh dầu hoa hồng."
"Anh...!định làm gì?"
"Em cứ trả lời đi."
"Không còn."
"..."
"Anh còn muốn hỏi gì nữa không?"
"Không muốn hỏi nữa."
"..."
Đường về nhà họ Thẩm đã bị các phóng viên chặn lại từ sớm.
Khương Huệ Vân và mấy người khác không thể về nhà, chỉ có thể qua đêm ở công ty.
Trước cổn công ty cũng đã bị phóng viên vây kín.
Xe của họ lái tới, còn chưa kịp quay đầu đã bị đám phóng viên vây quanh.
Thẩm Tư Duệ sắc mặt tái nhợt nhìn đám phóng viên ngoài cửa sổ, lần đầu tiên cảm thấy bọn họ giống như những xác chết ăn thịt người trong những bộ phim kinh dị, muốn ăn tươi nuốt sống cô ta.
"Thẩm Tư Duệ tiểu thư, cô có lời giải thích nào về chuyện đêm nay cô sắp xếp cho Trần Ngân Sâm ở chung với chị gái cô không?"
"Chủ tịch Khương, năm đó vừa bắt cháu gái lớn rút khỏi cuộc thi vừa lén lút hồi lộ giám khảo cho cháu gái thứ được giải.
Xin hỏi, cô Thẩm Ngân Tinh là cháu gái của bà sao? Vì lí do gì mà bà lại đối xử khác biệt như vậy?"
"Cô Thẩm Tư Duệ, đêm nay cô gây ra chuyện này, xin hỏi người sáu năm trước bỏ tiền thuê Trần Ngân Sâm c**ng bức chị gái của cô có phải cũng do cô làm hay không?"
Mặt Thẩm Tư Duệ tái nhợt.
"Cô Thẩm Tư Duệ, chủ tịch Khương, tổng giám đốc Thẩm, xin mọi người giải thích một chút.
Chẳng lẽ vì có tật giật mình nên không dám xuống xe? Chúng tôi sẽ hiểu sự im lặng này của các người là âm thầm đồng ý?"
Sắc mặt Khương Huệ Vân đã đen đến cực điểm, Thẩm Minh Quốc vội vàng gọi điện thoại cho bảo vệ, trực tiếp tách đám phóng viên ra.
Xe chạy xuống hầm, bọn họ nhanh chóng tiến vào công ty.
Trên mạng đều là chuyện xảy ra tối hôm nay.
Ban đầu là Thẩm Tư Duệ gọi tất cả mọi người đến bắt gian, kết quả là bị cắn ngược lại.
Lúc đó có rất nhiều người đã quay video tung lên mạng.
Lời thú tội của Trần Ngân Sâm và hai giám khảo khác cũng được đăng lên.
Trên mạng toàn là lời chửi mắng, có người thậm chí còn đào lại một số lịch sự đen tối của Thẩm Tư Duệ.
Ác ý cướp đoạt cơ hội làm đại diện thương hiệu của nghệ sĩ