Rốt cuộc người đàn ông kia là ai?
Đây là chuyện cô ta vẫn luôn suy nghĩ!
Từ xế chiều hôm qua ở quảng trường Thế Giới, cô ta đã cảm thấy thân phận của người đàn ông trong xe không đơn giản.
Hơn nữa chuyện tối hôm nay, chỉ cách mạng Internet, cô ta cũng có thể cảm giác được khí thế mạnh mẽ của đối phương.
Rốt cuộc Thẩm Ngân Tinh đã leo lên người đàn ông nào?
Lúc này, Trần Linh, một trợ lý đi theo Thẩm Tư Duệ hai năm nhanh chóng đi vào phòng làm việc.
"Tư Duy, sự việc có chút khó giải quyết."1
Thẩm Tư Duệ xoay người trừng mắt liếc cô ta: "Tôi có mắt!"
Sắc mặt Trần Linh hơi khó coi: "Không phải chuyện này, mà là đồn cảnh sát bên kia...!không chịu thả người."
Thẩm Tư Duệ nhướng mày, cô ta nắm chặt điện thoại di động trong tay, sắc mặt cực kỳ khó coi.
"Không chịu thả người là có ý gì? Không phải đã đến đồn cảnh sát chào hỏi từ sớm rồi sao? Những lần trước đây đều không có vấn đề gì, tại sao lần này không chịu thả người?"
"Chuyện này..." Trần Linh do dự, thật ra đáp án không cần nói cũng biết.
Đối thủ lần này của bọn họ quá mức mạnh mẽ.
Trong mắt Thẩm Tư Duệ hiện lên sự độc ác, trong lòng vừa tức giận vừa ghen tị.
Rốt cuộc Thẩm Ngân Tinh đã leo lên người nào?
Người đàn ông xuất hiện lúc xế chiều hôm nay là ai?
Anh ta là thần thánh phương nào, có thể đạt tới trình độ chỉ tay che trời như vậy?
Phải biết rằng trước đây, để khơi thông quan hệ về mọi mặt công ty đã lãng phí bao nhiêu tinh lực và nguồn lực tài chính.
Trong quan hệ với một số ngành nhạy cảm, cha và bà nội đều tự mình đứng ra đón tiếp, tươi cười chào đón.
Mấy chục năm tích lũy mới duy trì được mối quan hệ hữu nghị, tại sao bây giờ lại không chịu nổi một kích?
Thẩm Tư Duệ tức giận đến run cả người: "Đêm đó ai đã lái xe của Thẩm Ngân Tinh? Bây giờ người đàn ông kia đang ở đâu?"
Trần Linh lắc đầu: "Tôi không liên lạc được với anh ta, đến đồn cảnh sát hỏi mấy người kia họ đều nói không quen biết.
Đồn cảnh sát bên kia cũng không chịu nhả ra, tôi cố gắng điều tra cũng không thể thực hiện được."
"Tư Duệ, làm sao bây giờ? Không thể để mấy người hâm mộ