Thùy Chi về không lâu, Hàn Thẩm ở nhà liền ra vẻ khó chịu trước mặt Thi Nhi.
Anh uống nước ừng ực, đặt ly xuống cũng cố tình tạo tiếng động lớn.
Cô vô cùng khó hiểu, ngồi ở đối diện ảnh hỏi.
"Anh bị sao vậy?"
Anh thở mạnh một hơi rồi nhìn sang cô, đến giờ cô vẫn chưa hiểu anh đang làm vậy là có ý gì.
Thấy anh cứ nhìn mình chằm chằm không nói năng gì, cô có chút khó chịu, nhăn mày hỏi.
"Anh đang làm gì thế hả?"
"Anh đang làm mình làm mẩy đấy!"
Hàn Thẩm vừa nói vừa khoanh tay lại cứ như đang giận dỗi làm Thi Nhi bất ngờ.
Gì đây? Đang làm mình làm mẩy với cô nữa cơ? Không đợi cô hỏi tiếp, anh vừa nói vừa lườm lườm cô uất ức.
"Em đấy! Em và cái cô Dương Thùy Chi đó có thể nào đừng gần gũi như vậy được không?"
Anh vừa nói vừa thể hiện cảm xúc của mình cho cô biết, rằng đầu anh như sắp bốc hoả rồi mỗi khi thấy Thùy Chi cứ nắm tay rồi cười nói với cô.
Sao lại vậy được? Anh đang ghen.
Nhưng thà là anh ghen với Chung Thất hay ai đó thì cô còn không thấy lạ, đằng này lại đi ghen với một cô gái.
Anh còn nói chỉ cần thấy cô ấy mà nắm tay cô nữa thì sẽ chặt tay cô ấy luôn.
Thi Nhi ngồi đó ngẩn ra, sau khi anh nói xong thì liền bật cười.
Nhìn anh lúc này rất đáng yêu, vừa nói vừa thở hồng hộc cứ như đang giận lắm vậy, cả hai tai đỏ ửng như trái cà chua.
Anh mím môi, im lặng một lúc anh lại nói tiếp.
"Không chỉ là cô ta.
Con muỗi lại gần em anh cũng sẽ nghiền nó ra, con chó vẫy đuôi thì anh chặt đuôi của nó, con cá ở gần em nghịch nước thì anh sẽ bắt nó đi chiên xù."
Thi Nhi chớp chớp mắt, vậy anh đang định tàn sát nhân loại à? Anh nói nghe vô cùng nghiêm trọng nhưng lại làm cô cứ buồn cười làm sao.
Cô đưa tay đặt lên khoảng trống ở chỗ cạnh mình, muốn anh qua đây ngồi.
Ai kia vẫn còn đang làm mình làm mẩy nên ra vẻ miễn cưỡng đi đến ngồi gần.
Thi Nhi từ hôm qua tới hôm nay cứ tỏ ra khác lạ, ngày trước còn rất rụt rè mỗi khi anh chạm vào cô nhưng từ khi mang thai cô khác hẳn.
Hôm qua thì sờ múi của anh bảo thích lắm, còn hôm nay thì...!Cô đột nhiên đặt tay lên "chỗ ấy" của anh, nhìn anh cười cười hỏi.
"Vậy còn chỗ này thì sao? Em đang động vào nó này, anh định làm gì nó hả?"
Hàn Thẩm nhìn cô ngây ngốc, vợ mình từ bao giờ lại bạo với mình như thế nhỉ? Nhưng sau khi ngây người, anh liền lộ ra nụ cười nham hiểm, đặt tay mình lên tay cô.
Anh bảo.
"Riêng vật này, nếu em động vào thì nó sẽ cắn đấy!"
Hai người đang đùa nhau vui vẻ thịt bên ngoài lại có tiếng chuông cửa.
Hàn Thẩm nhìn cô cười dịu dàng, bảo cô ngoan ngoãn ngồi yên còn anh sẽ đi ra xem sao.
Bên ngoài không có ai cả, anh mở cửa ra nhìn qua nhìn lại thì không thấy có bóng người nào ở gần.
Định quay lại vào nhà, anh lại để ý đến chiếc hộp gỗ đen ở dưới chân.
Hàn Thẩm từ từ nhặt nó lên, anh vừa mở ra thì đôi mắt đã liền lộ rõ vẻ ngạc nhiên.
Buổi chiều.
Thi