Mộc Hàn Mặc nửa người trên ngã về phía sau, thoải mái tựa trên ghế sa lon mềm mại, bàn tay nắm thật chặt đặt ở eo mảnh mai của nàng. Để nàng tựa vào trong lòng ngực rắn chắc của hắn "Hôm nay không có chuyện gì trọng yếu, liền kết thúc hội nghị sớm, trở lại xem tiểu bảo bối của ta." Nói xong, bàn tay thân mật ôn nhu vuốt lên tóc của nàng.
Oa Oa nụ cười ửng đỏ, ngượng ngùng vùi vào cái ấm áp trong ngực, dùng giọng điệu hỏi thăm, âm thanh buồn bực "Vừa rồi có một nữ nhân đã tới." Lời nói trong lúc đó hiển thị rõ sự nghịch ngợm.
"Ai to gan như vậy?" Mộc Hàn Mặc con mắt thâm thúy u lãnh, đáy mắt nổi lên một hồi thị huyết hàn quang.
Trên mặt vui vẻ không giảm, sủng ái nói một câu, liền không có đoạn sau.
Oa Oa nâng cánh tay trắng nõn lên, khoác ở cổ của hắn, nâng lên cái đầu nhỏ. Chu môi đỏ mọng, giả vờ giọng điệu tràn ngập ghen tuông, nghiêm nghị dò hỏi "Nàng đến nói với em là em không xứng với anh, để cho em rời khỏi anh. Nói, nàng có phải hay không là nữ nhân của anh?"
Mộc Hàn Mặc che đáy mắt hàn quang lại, con mắt đựng lên nhu tình "Nữ nhân của anh chỉ có một, bây giờ đang ở trong lòng anh, tiểu bảo bối .” Tiếng nói tràn đầy ôn nhu sủng ái.
"Hừ! Kia vừa rồi nữ nhân tại sao tới tìm em a?" Oa Oa ‘ hừ ’ một tiếng, chu cái miệng nhỏ nhắn, cố lấy đỏ thắm hai má. Tay buông lỏng cổ của Mộc Hàn Mặc, hai tay ôm ngực, uốn éo mở cái đầu nhỏ.
Mộc Hàn Mặc tà khí cười một tiếng, nghiêng người, gương mặt tuấn tú cọ xát gò má của nàng, thừa cơ nàng không để ý trộm hương trên khuôn mặt nhỏ nhắn trắng mịn của nàng, dùng giọng điệu trêu tức nói ra "Nàng vì cái gì tìm em, em cần phải so với ta rõ ràng đi!" Bàn tay ấm áp đi vào dưới nách của nàng, gãi ngứa nhột.
Oa Oa kịp thời bắt lấy bàn tay to của hắn, tức giận chu cái miệng nhỏ nhắn, mặt mũi tràn đầy ai oán "Anh... anh... anh gian trá." Có chút khiếp đảm buông hắn ra kia ấm áp bàn tay, lục lọi chỗ nàng vừa mới ngồi.
Mộc Hàn Mặc thấy nàng lục lọi không có kết quả, lại thấy ngón tay mảnh mai trắng nõn phía trước, có một bộ sách điện thoại di động yêu thích màu hồng phấn. Này bộ sách điện thoại di động yêu thích, là hắn đưa cho nàng, ngụ ý vì cho nàng lựa chọn một cái yêu thích. Còn giúp nàng sử dụng như thế nào, nhớ kỹ chức năng bên trong của nó.
Duỗi bàn tay nóng bỏng ra, nhẹ nắm mu bàn tay nàng, đem tay nhỏ bé của nàng đặt ở trên điện thoại di động yêu thích màu hồng phấn kia. Ở một khắc chạm vào chiếc điện thoại di động kia, khuôn mặt nhỏ nhắn của Oa Oa nở ra nụ cười hưng phấn, khóe miệng kéo ra độ cong hoàn mỹ.
Oa Oa đem di động nắm trong tay thả tới trong lòng bàn tay của hắn, nghịch ngợm cười một tiếng, vô thần hai tròng mắt giờ phút này phảng phất tràn trề sắc thái. Tiếng nói mềm mại thanh thúy ấm lòng người vang lên "Tất cả nội dung trong lúc nói chuyện, đều ở bên trong, chính anh nghe đi!"
Mộc Hàn Mặc con mắt tĩnh mịch nổi lên nồng nặc vui vẻ, không nghĩ tới nàng thông minh như vậy, biết rõ ghi âm đoạn đối thoại lại. Ngón tay cái tại màn hình bên trái điểm một cái, bên trong Oa Oa cùng Giản Hiểu Uyển nói cái gì, lần nữa vang lên trong phòng làm việc.
Mộc Hàn Mặc hé miệng cười một tiếng, lần nữa trên cùng màn hình điểm một cái hủy bỏ "Bảo bối thật thông minh." Thật giống như khen thưởng bình thường, tại trên môi đỏ mọng của nàng nhẹ mổ một chút.
Oa Oa khuôn mặt trắng mịn nhỏ nhắn trong nháy mắt đỏ hồng, cái đầu nhỏ yếu ớt gục trên bờ vai khoan dung, đem đầu tất cả trọng lực ký thác đến trên vai của hắn. Giống như oán hận khẽ mở đôi môi kiều diễm ướt át "Anh giấu diếm em."
Mộc Hàn Mặc hiểu ý nàng là gì, bàn tay từ tóc của nàng đến lưng "Anh chỉ nhớ em thật vui vẻ , những chuyện khác, đều giao để anh xử lý. Huống chi, chuyện này trợ lý đã xử lý tốt."
"A! Sữa đã đổ xuống, không thể lãng phí a!" Oa Oa cái đầu nhỏ gác trên vai hắn cười duyên nói.
“Anh nghĩ làm như thế nào?", Mộc Hàn Mặc con mắt tràn ngập ôn nhu sủng ái chứa đầy vui vẻ, bàn tay dịu dàng vuốt tóc của nàng, vì nàng