Ở chương trước
Lời nói ấy căn bản là vô cùng hoang đường bởi bang hắc đạo, địa bàn do hắn lãnh đạo không phải nói muốn lật là lật được.... Nhưng kẻ kia còn nói rằng trong tay của bọn chúng có một người con gái. Người con gái khiến Nam Cung Hàn nhớ nhung, áy náy nhất cuộc đời - Lưu Linh...
Và đó chính là nguyên nhân hắn đặt chân đến đây.....
-------------
Khi đi đến một nơi xa lạ như này, Nam Cung Hàn đương nhiên là không đi một mình. Đi cùng với hắn ngoài những đàn em dưới chướng còn có Nhị Ca - người quản lí bang hắc đạo mỗi khi hắn bận việc ở công ty. Tính ra là tầm hai mươi người tất cả.
Vừa đặt chân vào bên trong, cái không khí u ám kèm theo những âm thanh ù ù của những cơn gió lạnh khiến cho bầu không khí càng lúc càng căng thẳng.
Tiếng bước chân vang lên từ phía sau, chúng đang dần dần tiến đến chỗ của hắn. Nam Cung Hàn quay lưng lại nhìn chúng, hắn nghiêm mặt rồi nói:
" Người đâu? "
Một kẻ cầm đầu trong số chúng bước lên trước, tự xưng là Thất Hải, hắn nói:
" Không cần vội như vậy! Dù sao đây cũng là lần đầu chúng ta gặp nhau, sao chúng ta không chào hỏi nhau một chút thưa Nam Cung Thiếu!"
Nhị Ca đứng bên cạnh Nam Cung Hàn thấy vậy cười nhếch mép, nói:
" Nói chuyện? Lấy phụ nữ ra làm cái cớ để gặp mặt, nhìn là biết không đáng mặt đàn ông rồi! Bọn mày nghĩ với cái chiêu trò bẩn thỉu này thì chúng tao sẽ sợ sao?"
Một tên tay sai của Thất Hải thấy Nhị Ca nói vậy liền tức giận nói:
" Lão đại! Để em xử nó! Nó dám xúc phạm tới anh em chúng ta!"
Thất Hải thấy tay sai của mình nói vậy liền đánh mắt tức giận ra hiệu lui xuống. Hắn bình tĩnh nói:
" Mặc dù chúng tôi yếu thế và không mạnh bằng các người nhưng trong tay chúng tôi lại có một thứ quan trọng đối với ai kia ( ám chỉ Nam Cung Hàn)! Người đâu! Mang cô gái đó ra đây!"
Từ phía sau, hai tên to cao đưa một cô gái ra bên ngoài, cô gái này tuy bị chụp đầu bởi vải đen nhưng dáng người, ngoại hình lại có nét khá giống với Lưu Linh.
Thất Hải giữ cô gái kia bên cạnh mình rồi xé toạc một vảnh vải áo phía sau lưng. Phía sau lưng cô gái này có một vết sẹo.
Thất Hải lớn giọng nói: " Nam Cung Hàn! Ngài biết vết sẹo này chứ??"
Thật ra khi người của chúng đưa cô gái kia ra, Nam Cung Hàn chưa tin cô gái kia là Lưu Linh, cho đến khi