Hải Linh nghe Tiểu Chư nói vậy cũng cảm thấy rất đồng cảm bởi cô cảm giác hình ảnh của Tiểu Chư bây giờ cũng giống như cô ba năm trước.
....Và người đã giúp cô, đưa cho cô những lời khuyên hữu ích, giúp cô thoát khỏi sự khó khăn ấy chính là " Thỏ ngốc Kawaii ".
Tự nhiên nghĩ tới " Thỏ ngốc ", cô liền cảm thấy lo lắng bởi một mình anh liệu có thể đối phó với mấy tên côn đồ kia không.
Cô hỏi Tiểu Chư:
" Này...Cô có thể tự lo cho mình được đúng không? Bây giờ tôi có việc phải quay trở về...cho nên là..."
Tiểu Chư thều thào nói.
" Cô cứ đi đi. Tôi có thể tự lo cho chính mình."
" Cái gì vậy chứ!? Cô ấy đang cố gắng tỏ ra mạnh mẽ sao? Người còn yếu thế kia mà vẫn mạnh miệng như vậy... Thật khó hiểu! " Hải Linh nghĩ thầm.
Trước khi rời đi, cô lấy ra trong balo của mình một số loại đồ ăn, cô nói:
" Người vừa mới phẫu thuật lấy thận xong, bụng chắc chắn sẽ rất đau nên cô nhớ ăn cháo hoặc những đồ ăn loãng nhé! Trong cái hộp này là cháo sườn còn cái bịch kia là một lốc cháo ăn liền, còn cả sữa, nước ấm nữa.
Nhớ chăm sóc sức khỏe tốt nhé! Tôi đi đây!"
Nói xong, Hải Linh nhảy ra ngoài từ lối cửa sổ và rời đi.
Tiểu Chư lúc này mới ngồi dậy, cô cầm hộp cháo trêи tay rồi từ từ ăn.
Căn bản là bây giờ cô vẫn phải cố gắng khỏe mạnh, nếu Nam Cung Hàn biết hôm qua cô cũng có mặt ở đó thì chắc chắn hắn sẽ ép cô nói ra những gì cô biết.
Đã vậy tối hôm nay còn có hẹn ăn tối với Tổng Giám đốc Âu Dương Na Na bởi vì hôm qua, sau khi Nam Cung Hàn nói sẽ đi nên cô đã ngay lập tức đặt chỗ tại nhà hàng. Là trợ lý của Nam Cung Hàn, hắn đi ăn với khách hàng thì cô cũng phải đi theo. Đó là một điều luật trong bản hợp đồng.
Cơ thể đã khỏe lên một chút, Tiểu Chư bây giờ rất muốn đi tắm nhưng vết mổ vẫn chưa lành. Nếu đi tắm bây giờ nước sẽ vào và làm cho vết mổ trở nên nghiêm trọng.
" Thật là khó chịu quá đi mà..." Tiểu Chư than thở.
Tiểu Chư lấy khăn lau qua cơ thể rồi mặc quần áo chỉnh chu, đánh thêm chút phấn, tô thêm chút son cho gương mặt trở nên có sức sống hơn. Sau đó cô sắp xếp lại các đồ dùng trong balo của mình và chuẩn bị lên đường đi làm.
Thực ra nếu như Tiểu Chư báo mình bị ốm nặng thì cô có thể nghỉ việc ngày hôm nay nhưng thiết nghĩ cô là nhân viên mới, vừa đi làm được ngày đầu tiên mà ngày thứ hai đã nghỉ thì thảo nào cũng có lời ra tiếng vào từ những "con vịt" trong công ty.
Quản gia Phong thấy cô đi xuống nhà liền vội vàng hỏi:
" Cậu đang bị ốm mà còn đi làm sao?"
" Dạ cháu không sao rồi. Chỉ là cảm nhẹ ấy mà." Tiểu Chư vui vẻ đáp.
Quản gia Phong quay vào nhà bếp một lúc rồi đi ra, trêи tay ông cầm hộp