Tại sân vận động
Đứng ở một góc quan sát từng hành động của Lưu Linh và những người xung quanh, người vệ sĩ có chút mệt và lạnh.
Một làn gió rét thôi qua thân hình cao to, vững vàng của anh rồi bất ngờ làm anh hắt hơi một cái mạnh. Khi ngẩng đầu lên thì đã không thấy Lưu Linh đâu.
Anh chạy từ chỗ dành cho trẻ con rồi lại chạy sang chỗ dành cho người lớn nhưng vẫn không thấy cô. Còn cô thì lại đang quan sát hắn từ phía xa trêи sân thượng.
Tử Vân đưa tách cà phê cho Lưu Linh rồi hỏi:
" Cô điều tra mọi việc đến đâu rồi! Đã có thêm thông tin gì chưa? "
Lưu Linh bỏ chiếc ông nhòm xuống rồi từ tốn nói:
" Tôi mới thân với hắn được một thời gian, hắn là người cẩn trọng, không dễ gì mà có thể lấy được thông tin mật từ phía hắn! Cô chờ tôi thêm ít ngày nữa, được không? "
Vũ Hân - trợ lý của Tử Vân chán nản nói:
" Haizzz! Hay chúng ta đổi kế hoạch đi! Tiếp cận Nam Cung Hàn em cảm giác giống như con lưỡi đấy! Đến lúc hắn phát hiện ra chúng ta lợi dụng hắn, khéo tòa soạn báo của chúng ta coi như lâm vào đường chết đó!"
Tử Vân nhìn Vũ Hân, ánh mắt đầy quyết đoán, cô nói:
" Bây giờ không đổi kế hoạch được! Đã làm thì phải làm cho xong! Chúng ta đã phải tốn rất nhiều công sức để Lưu Linh có thể lại gần hắn! Còn nếu hắn phát hiện ra thì đã sao chứ! Tòa soạn báo của chúng ta có lịch sử lâu đời, còn là tòa soạn báo chính thống của nhà nước, được pháp luật bảo vệ! Hắn cho dù có là kẻ quyền cao chức trọng, quen biết nhiều cũng khó mà động vào chúng ta được! "
Vũ Hân cảm thấy câu trả lời đó của Tử Vân chưa khả quan cho lắm. Cô cau mày, lo lắng.
" Vậy còn Lưu Linh thì sao? Hắn không gây khó dễ cho chúng ta thì sẽ gây khó dễ cho cô ấy! Lừa hắn từ lần này đến lần khác như vậy mà! "
" Đến khi đó, chủ biên sẽ đưa ra quyết định! Tôi chỉ là phó biên tập, không có quyền đưa ra quyết định! Tôi đoán, có thể họ sẽ cấp cho Lưu Linh một thân phận mới và tiếp tục làm nghề hoặc cũng có thể đưa Lưu Linh ra nước ngoài, trở thành nhà báo cư trú bên đó! " Tử Vân vẫn bình tĩnh giải thích cho cấp dưới của mình.
" Lưu Linh! Chị thấy sao? " Vũ Hân nghe Tử Vân nói xong, quay sang hỏi ý kiến Lưu Linh.
Lúc bấy giờ, Lưu Linh vẫn luôn lắng nghe câu chuyện của hai người, trong lòng đúng là có chút sợ hãi nhưng là một con người luôn làm việc theo lý trí như Lưu Linh, cô vẫn bình tĩnh, trầm mặc, nói:
" Tôi không quan tâm chuyện đó lắm! Trước tiên thì chúng ta phải hoàn thành việc này trước mắt đã! Hiện tại, tôi đã nắm được sơ đồ nhà của hắn,