Lưu Linh nhẹ nhàng di chuyển dời khỏi nơi nguy hiểm này nhưng không may khi đang đi cô vị vấp phải đá, ngã xuống đất.
Đám người trong nhà thấy có tiếng động phát ra từ phía sau nhà liền chạy nhanh ra phía sau, chúng vây quanh cô. Một trong sáu tên cất lời, nói.
" Cô là ai?? Ai sai cô theo dõi chúng tôi??! Mau nói!! Nếu không cái mạng này đừng hòng mà giữ được!! "
Lưu Linh cười ngây ngô, cô giả vờ như một người điên nói: " Có giỏi thì giết đi này!... Đặt dao ở đây ra rồi xẹt một phát.... Ha ha ha ha.... Giết đi... Ha ha ha!!! Mau giết tôi đi!! " Lưu Linh vừa nói, tay vừa chỉ thẳng vào cổ nói.
" Mấy người nhân lúc tôi không có ở nhà, vào nhà tôi ngồi rồi bây giờ lại muốn giết tôi!! Ha ha ha ha!! Giỏi thì giết đi!!! Tôi bị HIV đấy!!! Ha ha ha ha ". Lưu Linh vừa nói vừa cười như một con ngốc, cô bước thẳng đến chỗ tên đàn ông kia túm cổ áo hắn, nói.
Tên đàn ông kia nghe xong liền cảm thấy vô cùng kinh tởm nên ngay lập tức dùng tay hất Lưu Linh ra một cách mạnh bạo.
Lưu Linh không kịp trở tay nên mất đà ngã xuống, đập đầu vào đá....máu dần dần chảy ra....
" Mẹ kiếp!! Con nhỏ này bị điên mẹ nó rồi!! Đã vậy còn bị HIV!! Chúng mày nghĩ có nên giết nó hay không?? " Người đàn ông hỏi năm