"Chào anh về nhà ." Minh Ngọc từ trong phòng bếp đi ra. Cô ngạc nhiên khi thấy cô gái đi bên anh vô cùng xinh đẹp có thể nói đứng top đầu của từ mỹ nhân ấy.
"Ừm" Câu trả lời lạnh lùng của Âu Lạc Thần vang lên làm cho không gian thêm yên tỉnh.
Minh Ngọc đi lại chỗ của Kiều Kiều nói." Xin chào em là Âu Minh Ngọc em gái của anh Lạc Thần."
" Cứ gọi chị là Kiều Kiều" Cô lên tiếng nói.
" Chị có thể đi dạo vườn hoa với em không." Minh Ngọc lên tiếng nhìn về phía cô nói.
" Không được." Âu Lạc Thần nhìn bằng ánh mắc lạnh lùng hướng về phía Minh Ngọc mà nói.
Kiều Kiều thấy không khí không được tốt cho lắm nên lên tiếng nói." Được chị đi với em." Mặc dù cô biết là Minh Ngọc đang bầy trò gì đó nhưng cô vẫn đi.
Khi lời của Kiều Kiều nói ra làm cho người làm và Phương Nhi và Minh Ngọc đơ người nghĩ. "Âu Lạc Thần từ trước tới giờ nói một không ai dám nói hai mà cô gái này cãi lại sao."
Kiều Kiều ngước mặt lên nhìn anh nói." Em đi được chứ."
" Thôi được rồi nhớ cẩn thận." Nói rồi Âu Lạc Thần đưa tay lên vuốt tóc cô nói bằng giọng ôn nhu không còn lạnh lùng nữa. Lúc này lại làm cho một người lại một phen kinh hồn . Bà Phương và Minh Ngọc nhìn nhau thầm nghĩ "đây là Âu Lạc Thần lạnh lùng ngạo mạng sao là lão đại của Rồng Đỏ sao."
" Em biết rồi." Kiều Kiều liền cười nói.
Minh Ngọc lúc này lấy lại bình tỉnh nói" được rồi đi thôi chị"
"Ừ" Nói rồi hai người bước đi.
Lúc này từ trên lầu ông Âu Lạc Minh bước xuống nói. " Lạc Thần con mới về sao."
" Dạ." Lạc Thần không còn ôn nhu nữa thay vào đó là vẻ mặt lạnh lùng thường ngày.
" Lại đây ngồi uống trà với ba." Ông nói rồi tiếng lại bàn ngồi nói.
" Dạ" Anh bước lại ngồi xuống thấy vậy bà Phương cũng ngồi bên cạnh chồng mình.
Ở bên này khi Minh Ngọc dẫn Kiều Kiều đi ra vườn thì bắt đầu lên tiếng nói.
"Con người tôi không dài dòng. Tôi muốn thách thức chị." Minh Ngọc lên tiếng nói.
" Được." Kiều Kiều nói ngắn ngọn vẻ mặt lạnh lùng làm cho Minh Ngọc cảm thấy sao khí thế này lại không khác nào cô gái năm đó.
" Tốt em muốn đấu vỏ với chị. Nếu chị ở bên anh em thì chị cũng đã biết anh em là ai. Ở bên anh ấy rất nguy hiểm nên em muốn đấu với chị xem chị thực lực như thế nào." Minh Ngọc nói.
"Được rồi lên đi." Kiều Kiều vừa nói xong thì hai người bắt đầu giao đấu.
Ở bên trong có ba người đang ngồi uống trà thì thấy cảnh hai người con gái đang đánh nhau ngoài vườn. Thì ông Âu lên tiếng nói
"Cô gái này là.." Ông chưa kịp nói xong thì có tiếng nói vang lên.
" Là người của con." Lạc Thần lên tiếng nói
Khi anh nói là người của anh thì ông Âu và bà Phương liền cười lớn đồng thanh nói."Chứ ta có nói là người của ta sao."
" Sao còn ngồi đó không lo cho người của con sao." Bà Phương lên tiếng nói.
" Người đáng lo không phải là cô ấy. Mà là con gái của mẹ kìa." Lạc Thần lên tiếng nói rồi cầm ly trà lên uống . Ông Âu và bà Phương ngạc nhiên khi con trai mình nói vậy thì nhìn ra ngoài.
" Sao Kiề Kiều lại đánh lại Minh Ngọc nhà chúng ta chứ . Không phải lại mà là vỏ công cao hơn Minh Ngọc nhiều."Bà Phương nhìn Lạc Thần nói.
" Xem ra cô gái này không bình thường. Con