Tần Khiêm phải dỗ dành mãi Phương Hân mới chịu đi ngủ, nhìn cô thành ra như này, anh thực sự rất đau lòng.
Không biết rốt cuộc Phong Duật Thần đã bỏ cho cô bùa mê gì mà cô lại cố chấp một cách ngốc nghếch như vậy? Như vậy cô còn chưa hiểu ý của Phong Duật Thần hay sao?
Yêu nhau mà hơn 1 tháng không liên lạc với nhau, đến cả người mình yêu bị ốm cũng không gọi điện hỏi thăm lấy một lần, Tần Khiêm không tin là Phong Duật Thần bận rộn tới mức vậy.
Dù cho có bận rộn thật đi chăng nữa thì một cuộc điện thoại cũng đâu có tốn quá nhiều thời gian đâu?
Cũng chỉ có mình Phương ngốc nghếch như vậy mà thôi.
Tần Khiêm đúng là bó tay, thật không biết nên khuyên cô thế nào mới phải nữa.
Bước ra khỏi phòng bệnh của Phương Hân, Tần Khiêm cũng không quá bất ngờ khi Lương Thành còn đứng ở đây chờ.
Anh thẳng thắn bước đến trước mặt Lương Thành, chất vấn:
- Các người cũng biết hết rồi đúng không? Phong Duật Thần đã chán Phương Hân rồi nên mới cố tình làm vậy đúng không?
Lương Thành cũng không biết nên đáp thế nào, chỉ im lặng.
Thật ra anh cũng hoang mang lắm, nhưng chuyện của Phong Duật Thần thì người làm trợ lí sao có thể dám nhiều chuyện được chứ?
Bây giờ tình hình bên Mỹ khá phức tạp, Lương Thành có thể hiểu được cho Phong Duật Thần.
- Chuyện của Phong tổng với Phương tiểu thư không cần anh phải can thiệp vào, với lại Phong tổng của chúng tôi không phải là loại người đó.
Lương Thành thừa nhận cũng có nhiều lúc Phong Duật Thần rất kì lạ, tính cách thay đổi như trở thành một con người khác vậy.
Nhưng anh là một người rất chung tình, ánh mắt của anh lúc nhìn Phương Hân hoàn toàn không có gì được gọi là giả dối.
Có lẽ là do Phong Duật Thần có nỗi khổ riêng hay là gì đó mà thôi, làm sao có thể có chuyện anh bỏ rơi Phương Hân chứ?
Tần Khiêm lập tức nhíu mày, mọi chuyện đã tới nước này rồi còn bảo anh đừng can thiệp vào sao? Chờ cho tới khi Phong Duật Thần tuyệt tình nói lời chia tay với Phương Hân thì anh mới được can thiệp vào à?
- Tôi đã nhượng một bước rồi, nhưng nếu Phong Duật Thần còn dám khiến cho Phương Hân tổn thương một lần nữa, tôi sẽ quang minh chính đại theo đuổi cô ấy.
Trước đây Tần Khiêm chỉ sợ khiến cho Phương Hân khó xử mà thôi, nhưng mọi chuyện đã tới nước này rồi, anh còn gì không dám làm chứ? Nhưng câu nói của anh vừa dứt thì Lương Thành lại nở nụ cười ngặt nghẽo:
- Theo tôi được biết, anh đã có vợ sắp cưới rồi.
Không biết ai mới là người sẽ khiến cho Phương tiểu tổn thương?
Tần Khiêm biết rõ mình đang làm gì, nếu như anh đã nghiêm túc muốn theo đuổi Phương Hân, anh cũng sẽ có trách nhiệm giải quyết mọi chuyện của mình cho ổn thoả.
Không giống như Phong Duật Thần, im lặng không chịu nói gì cả.
Hắn tưởng im lặng như thế là xong sao?
- Cảm ơn anh đã nhắc nhở, nhưng tôi sẽ không khiến anh thất vọng đâu!
...!
Ở nửa bên kia của trái đất bây giờ mới là buổi chiều, Phong Duật Thần mệt mỏi từ công ty trở về.
Mọi chuyện rắc rối của hơn 1 tháng trước căn bản đã được giải quyết ổn thoả rồi, nhưng đột nhiên hôm nay Vương San lại xuất hiện và náo loạn ở công ty.
Chuyện này hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của anh, đến anh cũng không ngờ tới.
Mới bước vào nhà, Phong phu nhân đã nghiêm nghị gọi tên anh, như thể bà đã chờ anh từ nãy tới giờ rồi.
- Thần, nghe nói hôm nay cô ta lại tới tìm con?
Năm đó Phong Duật Thần đòi sống đòi chết kết hôn với Vương San, nhưng cuối cùng Vương San thì sao chứ? Cô ta bỏ mặc anh khi Phong gia đang