Bầu không khí đang vui vẻ trong gia đình bỗng chốc thay đổi vì câu nói của Phong Duật Thần, bố mẹ anh cũng nghiêm mặt lại.
Phương Hân không hiểu chuyện gì đang xảy ra, cô liền níu lấy tay áo anh, nét mặt lo lắng:
- Duật Thần...!
Phong Duật Thần nắm lấy bàn tay nhỏ của cô mà trấn an, anh biết lí do bố mẹ không thích những cô gái có gia cảnh như cô.
Nhưng không phải ai cũng giống nhau, anh không thích việc bố mẹ mình "vơ đũa cả nắm" như thế.
- Thần à, chẳng nhẽ con đã quên khi xưa cô gái kia đối xử với con như thế nào rồi sao?
Quách Huệ lại lên tiếng nhắc về chuyện quá khứ của Phong Duật Thần, tỏ ý phản đối rõ ràng.
Phong Tề không nói gì thêm, nhưng nét mặt của ông cũng không khá hơn vợ mình là mấy.
Ông là người rất chiều vợ, chỉ cần là ý kiến của bà, ông đều sẽ không phản đối.
Phong Duật Thần vẫn nắm chặt tay Phương Hân, sắc mặt nặng nề:
- Mẹ, đều là chuyện đã qua cả rồi...!
Phương Hân cũng đã nhận thấy điều kì lạ ở đây, cô gái mà mẹ anh nhắc đến là ai chứ? Lòng cô cứ bất an không thôi, hơn nữa sắc mặt của anh khi nhắc đến cô gái ấy cũng thay đổi, như thể rằng...anh còn rất yêu cô ấy vậy.
.
Truyện Trọng Sinh
Phương Hân không dám nghĩ như vậy, nhưng thực chất cô đang cảm thấy bất an rồi.
Bầu không khí căng thẳng này là vì sự xuất hiện của cô, cô đành đứng lên, tránh mặt một lúc vậy:
- Mọi người...con xin phép ra ngoài một lát ạ.
Chuyện của gia đình này, một người ngoài như cô cũng không tiện xen vào.
Thấy bố mẹ Phong Duật Thần không nói gì, im lặng coi như là đã đồng ý, cô liền rời khỏi ghế.
Nhưng Phong Duật Thần lại không buông tay Phương Hân ra, tỏ ý kháng nghị với bố mẹ:
- Hân Hân không phải người ngoài, cô ấy không cần ra ngoài.
Phương Hân biết Phong Duật Thần là người cứng đầu, nhưng có đôi lúc cố chấp cũng không có kết quả gì.
Cô càng không muốn anh vì mình mà chống đối lại bố mẹ:
- Duật Thần, em chỉ ra ngoài chơi với Tiểu Duật Khang một lát thôi mà, anh đừng lo.
Phong Duật Thần không đành lòng một chút nào, nhưng vẫn bất đắc dĩ buông tay cô ra.
Tâm trạng anh hiện giờ vô cùng rối bời, vì người bố mẹ anh nhắc đến chính là Vương San.
Đúng là anh còn có tình cảm với Vương San, chính vì cô ta nên anh mới biến thành dạng như bây giờ đây.
Nhưng biết làm sao đây, nói quên một người đâu phải là dễ dàng đâu? Bao nhiêu lâu nay Louis vẫn luôn sống trong thân thể này, cho nên anh càng không có thời gian để quên đi Vương San.
Phương Hân xuất hiện là một trường hợp ngoài ý muốn đối với anh, thời gian anh tiếp xúc với cô đương nhiên không nhiều bằng Louis.
Nhưng anh chưa bao giờ nghĩ đến việc sẽ làm cô tổn thương, nhất là bây giờ.
Sau khi Phương Hân rời khỏi hẳn, khuôn mặt Quách Huệ mới giãn ra.
Bà nhìn con trai mình rồi nhẹ giọng khuyên nhủ:
- Thần à, không phải là mẹ ngăn cấm con yêu đương, mẹ chỉ sợ con sẽ lại phải chịu tổn thương mà thôi.
Con còn nhớ 6 năm trước con cũng khăng khăng đòi cưới cô Vương San đó không, nhưng cuối cùng thì sao chứ? Khi Phong gia gặp khó khăn cô ta đã phủi tay bỏ đi, theo một người đàn ông giàu có khác.
Những người như thế chỉ coi trọng tiền bạc thôi con ạ, con vẫn nên tránh xa con bé Phương Hân kia thì hơn.
6 năm trước quả thực là Phong Duật Thần