Sau khi về nhà, Hứa Nam đi tắm rửa trước, trút bỏ mùi rượu trên người cùng với những mệt mỏi, sau khi ra khỏi phòng tắm liền ngồi trên sofa suy nghĩ.
Cô đang nghĩ, ở cái tuổi 27 sao cô lại động tâm với một nữ nhân.
Từ khi gặp Lâm Sanh trên đường, sau này lại trở thành hàng xóm, sau đó xảy ra một nùi chuyện, nhớ tới liền cảm thấy không tưởng tượng nổi.
E rằng cũng bởi vì Lâm Sanh là người như vậy: rất đơn giản lạc quan tích cực, thích đùa thích quậy, miệng lại thiếu đòn, mang cho cô cảm giác mới lạ, cảm giác đúng rồi, thật sự đúng là cái gì cũng đúng.
Hứa Nam bất đắc dĩ xoa xoa mi tâm, thu hồi những tâm tư rối loạn của mình, mở laptop xử lý tài liệu về XM do thư ký gởi tới.
Biết thời gian bữa tiệc bắt đầu và kết thúc, Tô Bối An rất nhanh thì gọi điện thoại cho Hứa Nam, đi thẳng vào vấn đề:
"Nam Nam, bữa tiệc tối nay thu hoạch được gì?"
Nhắc tới thu hoạch, Hứa Nam hơi nhướn mày, nhấn loa ngoài, đặt lên bàn trà, giọng bình tĩnh trả lời:
"Có thu hoạch được một thứ."
Tô Bối An nằm trên giường, nghe Hứa Nam nói, hai mắt sáng lên, hưng phấn ngồi dậy, kêu lên:
"Bắt được lão tổng tập đoàn LT à?"
Hứa Nam tạt cho một chậu nước lạnh:
"Không phải."
Tô Bối An đứng hình vài giây, trợn mắt sau đó ngã xuống giường, bất mãn chỉ trích:
"Nam Nam, cậu có thể nói một lần cho xong không, hại mình kích động tào lao, nói mau, thu hoạch được gì?"
Hứa Nam không vội trả lời.
Nhìn văn kiện trên màn hình, đọc nhanh như gió, nắm rõ trong lòng, ngón tay thon dài gõ gõ bàn phím, trả lời văn kiện.
Khóe môi Hứa Nam cong lên, bình thản trả lời:
"Lâm Túc của tập đoàn LT... là cô cô của Lâm Sanh."
Nghe Hứa Nam nói Tô Bối An trợn mắt há hốc mồm, lặng im một phút đồng hồ mới lên tiếng:
"Lâm Sanh chính là hàng xóm nhà bên, cũng chính là tiểu bảo mẫu kia à?"
"Ừ." Hứa Nam bình thản trả lời, "Mới đầu mình cũng khiếp sợ, vốn không nghĩ tới."
Đại não của Tô Bối An nhanh chóng hoạt động.
Lão tổng tập đoàn LT là cô cô của Lâm Sanh, Lâm Sanh lại cùng Hứa Nam có tình, nếu như mượn Lâm Sanh làm bàn đạp tiến tới đưa ra lời mời, Lâm Túc suy xét cháu gái thì có thể gặp mặt.
Rất nhanh Tô Bối An nói trúng tim đen Hứa Nam:
"Lâm Túc đối với cậu có ấn tượng gì?"
Hứa Nam lắc đầu, nói:
"Vậy cậu phải thất vọng rồi, theo mình thấy, hẳn là không được tốt lắm."
Ở trong bữa tiệc, hai người cũng không nói chuyện qua lại quá nhiều, chỉ bắt chuyện khách sáo bình thường.
Nếu như không phải Lâm Sanh đột nhiên xuất hiện bên cạnh Lâm Túc, làm rối loạn kế hạch ban đầu của cô, cô sẽ không bỏ qua bất kỳ cơ hội nào nói chuyện với 'con mồi'.
Ánh mắt Hứa Nam sắc bén, từ lúc Lâm Túc xuất hiện ở bữa tiệc cô vẫn lưu ý nhất cử nhất động của Lâm Túc.
Sau khi cùng Lâm Sanh từ trên lầu đi xuống, cô rõ ràng chú ý tới ánh mắt Lâm Túc nhìn sang cô, đó là sự cảnh cáo như có như không.
Hai người cũng không hề quen biết gì, loại cảnh cáo đó là sao?
Lâm Túc tung hoành trong giới thương trường nhiều năm như vậy, lại là tổng tài tập đoàn LT, là người quyết định cao nhất sao có thể không có thủ đoạn cùng với ánh mắt bá đạo kia.
Hứa Nam không muốn thường nhận, nếu như cô đoán không ầm thì Lâm Túc đã phát hiện mối quan hệ giữa cô và Lâm Sanh là không bình thường.
Bên kia điện thoại trầm mặc, tiếng hít thở cũng nặng nề hơn, Tô Bối An biết Hứa Nam đang suy nghĩ gì, cũng không lên tiếng nhưng đến lúc này thực sự không nhịn được.
"Nam Nam, cậu nói xem Lâm Túc rốt cuộc là loại người gì, XM là một tập đoàn lớn, cùng LT của cô ta hợp tác, đôi bên đều có lợi, đối với LT cũng là chuyện tốt vô cùng, làm gì từ chối người ta từ ngoài ngàn dặm."
Hứa Nam nở nụ cười:
"Thương nhân nói chuyện là xét quyền lợi, khi cậu nói ra hợp tác khiến cho người ta không chiếm được quyền lợi mong muốn thì sao có thể hợp tác với cậu, cho dù đi tìm người ta, thì cũng không có khả năng đồng ý hợp tác."
Tô Bối An tức giận:
"Tiểu bảo mẫu nhà cậu mắng đúng lắm, nhà tư bản quả nhiên đều là sâu hút máu."
Hứa Nam coi nhẹ lời của Tô Bối An, nhẹ giọng hỏi:
"Cậu còn muốn gặm khối xương cứng LT nữa không?"
"Gặm, vì sao không gặm."
Tô Bối An nắm chặt nắm tay, cắn răng nói:
"Mình không tin Lâm Túc kia có thể trốn mình cả đời, sớm muộn gì mình cũng phải gặp được bản mặt thật của người đó, chờ quan hệ hợp tác được xác định, mình cắn chết cô ta."
Hứa Nam cười nói:
"Người ta là kẻ lọc lõi, không cắn chết cậu là tốt lắm rồi."
"Không, mình muốn cắn chết cô ta." Tô Bối An tức đến túm chăn bỏ lên miệng cắn xé, "Nữ nhân kia mềm không được cứng cũng không xong, một lần rồi lại một lần cho mình leo cây, đùa bỡn mình 10 lần, chọc mình tức chết."
"Đừng nóng vội, thất bại 10 thì mình trả lại 10 lần." điện thoại bỏ chế độ loa ngoài, cầm điện thoại đặt bên tai, dựa lên sofa, khẽ cười hỏi: "Lâm Túc đồng ý lời mời của cậu chưa?"
"Không biết nữa, còn chưa thấy thông báo." Tô Bối An ném chăn, hai mắt giảo hoạt chuyển động, "Nam Nam, nếu không cậu cho tiểu bảo mẫu nhà cậu đi thử đi?"
"Không được." Hứa Nam không suy nghĩ một lời từ chối,"An An, không được đánh chủ ý với Lâm Sanh, đây là chuyện giữa XM và LT, không dính líu tới em ấy."
Tô Bối An không để bụng:
"Nam Nam, cậu là thương nhân, quan hệ giao tiếp không phải vào lúc này nên phát huy cho chuyện quan trọng sao."
"Cậu nghĩ biện pháp khác đi."
Hứa Nam xoa mi tâm:
"Thực sự không được, khối xương cứng LT này không gặm được thì buông bỏ, tìm một công ty khác thích hợp hơn, hoặc là công ty đã từng có quan hệ hợp tác, trao đổi những hạn mục khả thi."
Tô Bối An nhíu mày, trầm ngâm nói:
"Nam Nam, như vầy đi trước hết xem lần ở thành phố Z này có thể hẹn người không, nếu như vẫn bị từ chối..."
"Nếu vẫn bị từ chối thì từ bỏ LT." Hứa Nam tự nhiên tiếp lời.
Tô Bối An trầm mặc, nhỏ giọng nói:
"Được rồi, cũng không còn cách nào khác."
Hứa Nam an ủi:
"An An, từ bỏ LT, cũng không có nghĩa là thất bại, đừng làm khó dễ chính mình."
"Không phải mình làm khó dễ chính mình." Tô Bối An lắc đầu, "Lâm Túc kia cần gì phải khó dễ với tiền, chơi mình lần nữa, thật sự là đóng lên cột nhân sinh của mình một điều sỉ nhục, cũng chính là một nét bút hỏng."
Hứa Nam phá lên cười, hai chân thon dài bắt chéo, ngửa cằm, cổ dựa lên sofa, ánh mắt nhìn trần