Tịch Hân Nghiêng đá đá chân, khẽ đáp một cái, cô hiện tại bí từ, định chỉ chào anh một tiếng thôi, tính bảo anh mau chuẩn bị ăn cơm tối đi, ai dè vừa nghe thấy giọng anh liền quên mất cái gì gọi là bảo mật, tâm tư muốn chia sẻ toàn bộ câu chuyện kỳ thú với anh bỗng nhiên bột phát, nói ra không ngừng, cô muốn kể cho anh nghe chuyện vừa rồi gặp Tịch Điềm Điềm dưới bếp.
Cho dù cô có nói gì anh đều mang tâm tư lắng nghe, dù đó chỉ là chuyện vô nghĩa anh đều mang tâm tư chuyên chú để lắng nghe cô, ai bảo anh yêu cô làm gì...
“ tối nay mẹ cháu bảo sẽ rời đi, không biết phản ứng ba cháu sẽ ra sao, có khi nào sẽ tức giận hay không?, vì chuyện này ba cháu vẫn chưa có biết”. Cô tò mò hỏi.
Anh im lặng một chút như suy nghĩ rồi từ từ nói ra một câu:” có cần lát nữa chú đến nhà hay không?”.
Tịch Hân Nghiêng đương nhiên muốn rồi, chỉ là sợ Tịch Húc Diệu giận lâu sang cho anh:” không cần ạ, chỉ là...... tối nay không biết có thể ăn cơm hay không, hay là chú cháu mình đi ăn tối đi?”.
“ được”.
Cô vui vẻ:” thật tốt quá!”.
“ừ”.
“ vậy chú đến thì gọi cháu nhé” cô háo hức, anh khẽ đáp ứng.
Cô tự nhiên muốn làm nũng một chút với anh quá đi, Tịch Hân Nghiêng đảo mắt, nhỏ giọng gọi:” chú út ~”.
“ ừ”.
Tính cách của anh vốn như thế, cô cũng không vì trở ngại này mà im miệng, cô tiếp tục nói:” ba không thương cháu nữa rồi....”.
Lần này cô vẫn cứ tưởng anh vẫn như mọi khi, nhưng thực tế không phải, mọi việc quá sự mong đợi, cô nghe anh nói thế này.
“ đừng sợ, còn có chú út thương con”.
Tịch Hân Nghiêng rất vui, này là thú vui nho nhỏ của những thành phần đang chìm đắm trong tình yêu, co híp mắt đáp lại anh:” thật tốt quá, cháu cũng rất thích chú”.
Nói xong liền cúp máy, để cho Tịch Húc Sâm một hồi chao đảo.
Mạch Doãn và người bạn của cô ấy là Bạch Mộng Mộng và cô lập một nhóm chat riêng, tắt máy xong, cô liền lên trên đó chào hỏi và tám chuyện một chút, sau đó leo xuống giường, đến bàn lôi sách vở ra làm bài tập.
Tranh thủ làm để tí nữa còn đi ăn tối với Tịch Húc Sâm nữa.
Dạng bài tập như thế này đối với cô cũng không có gì khó khăn cả, chỉ 20 phút là làm xong, tính ra cô muốn chỉ ghi đáp án vào thôi, nhưng mà lên lớp lại sợ giáo viên hỏi này nọ, rồi bảo chép của bạn, rồi lại đi giải thích, quá rắc rối, mà cô là loại người ghét nhất rắc rối, ghi theo cách của cô vào vở, thể hiện sẵn trong đó,