Tại phòng riêng, Triệu Dược Khanh đang vô cùng bí bách, anh ta ẩn nhẫn, trên trán có nhiều gân xanh nổi lên, chứng tỏ năm chính đang vô cùng tức giận.
Triệu Dược Khanh chịu không nổi, anh ta đập mạnh nắm đấm vào đầu giường, trên đó liền rung rinh, cạnh tủ bị xước, cứa lên tay anh ta, ngay tức khắc Triệu Dược Khanh cảm nhận được đau đớn, anh ta lại càng tức giận hơn, mu bàn tay nhỏ xuống từng giọt máu tươi.
" mẹ kiếp, Tịch Húc Sâm, đợi đó cho tôi". Triệu Dược Khanh chửi thề.
Mà bên này Tịch Điềm Điềm cũng đã soạn xong tin nhắn, gửi đi.
Tiếng tin nhắn đến làm anh ta sắp phát điên, suýt chút nữa thì đập vỡ di động, nhưng cũng may là anh ta đã kìm nén được, Triệu Dược Khanh xem tin nhắn, sau đó nhíu mày.
Người phụ nữ điên loạn này muốn làm gì, ngu ngốc, đúng là không biết tự lượng sức mình.
Nội dung tin là:" Triệu ca ca, Tôi biết là anh đang muốn đấu lại Tịch Húc Sâm, anh muốn thắng Tịch Húc Sâm, đúng chứ?... tôi có thể giúp anh, chúng ta hợp tác đi".
Cô ta vì sao mà biết chuyện này? Ánh mắt của Triệu Dược Khanh lộ ra nét độc ác...
Ngu ngốc mà còn đòi hợp tác?... thật sự là không dùng não suy nghĩ.
Triệu Dược Khanh xem xong tin nhắn thì cười khinh bỉ, anh ta tính thả di động xuống, nhưng đúng thời khắc này cơn tức giận đã lên đỉnh điểm, nó dường như níu tay anh ta lại, lý trí cũng bị sự ích kỷ và muốn chiến thắng chiếm sạch.
Cô ta còn không thèm giả vờ như trước nữa mà lộ ra bộ mặt thật, điều này càng làm cho Triệu Dược Khanh chán ghét, anh ta nhanh chóng gửi tin nhắn đáp lại.
Anh ta vốn định từ chối, hoặc có thể không thèm quan tâm với trò chơi tẻ nhạt của cô ta, nhưng mà... bản tính háo thắng muốn vượt qua nên làm anh ta lùi bước... cuối cùng quyết định...
" Điều kiện? Cô muốn làm gì?".
Triệu Dược Khanh đã chọn xong, thử một lần gán ghép với Tịch Điềm Điềm xem như thế nào... anh ta không ngu, đương nhiên cũng biết định lý có qua có lại này.
Bên này Tịch Điềm Điềm xem xong tin nhắn liền cười, cô ta biết Triệu Dược Khanh sẽ không từ chối mình, còn làm bộ hớn hở.
Cô ta nhanh chóng đáp lại Triệu Dược Khanh.
" Anh và Tịch Húc Sâm tôi không quan tâm, Tôi chỉ cần Tịch Hân Nghiêng phải sống không bằng chết".
Tịch Điềm Điềm ưu nhã gửi tin đi, trong mắt chứa đầy thù hận mà khó có thể lý giải nổi.
Nam chính đọc tin nhắn, thần sắc có chút khó tả, những việc liên quan đến Tịch Hân Nghiêng đều bị làm cho xao động, một phần muốn tranh chấp với Tịch Húc Sâm chắc chắn cũng do chuyện của Tịch Hân Nghiêng.
Triệu Dược Khanh vẫn chưa từ bỏ... không.... là anh ta nghĩ mình không dễ dàng bỏ qua