Lúc này ngay vừa bước ra khỏi cửa mà do đi quá vội vàng mà cô đã đâm thẳng vào người của một người đàn ông.Cô lúc này chưa kịp xem phản ứng của người kia mà đã cúi đầu xuống đất luống cuống xin lỗi. Vì cô biết người có mặt ở trên du thuyền này toàn là những người có địa vị vậy nên tránh làm phiền liên lụy đến Thần Vũ cho nên xin lỗi trước vẫn là cách tốt nhất.
\- Tôi xin lỗi, tôi xin lỗi, thành thật xin lỗi
\- Không sao đâu
Lúc này nghe thấy giọng nói quen quen cô mới từ từ ngẩng đầu lên. Đập vào mắt cô là một người đàn ông với gương mặt tuấn mỹ. Bờ môi cong lên tạo thành một đường cong hoàn mỹ nhưng ẩn sâu bên trong đó là một sự chiếm hữu cuồng dã. Còn cô khi vừa nhìn thấy anh thì bất giác thốt lên
\- Vương tổng
Ngay khi cô vừa ngẩng đầu lên đã làm cho Vương Thiên Ân cứng đơ thờ thẫn như người mất hồn. Thật ra từ khi cô khoác tay Lăng Thần Vũ bước vào trong chiếc đầm dạ hội lộng lẫy đã làm trái tim anh không kiềm được mà đập liên hoàn anh đã luôn để ý đến cô không phải là luôn luôn nhìn cô. Và giờ đây ngay trước mặt anh nữ nhân mà anh yêu thương bao nhiêu năm đang đứng ngay trước mặt anh thật sự quá là xinh đẹp rồi . Lúc này Vương Thiên Ân nhìn cô đến ngây dại rồi không tự chủ được mà thốt lên
\- Thất Thất em thực sự quá đẹp
Cô thì nghe những lời anh nói thì chở nên khó hiểu
Thật ra khi vừa nhìn thấy anh ta thì một cảm giác bất an xông đến. Không biết là do cô quá mẫn cảm hay là xem nhiều phim kinh dị quá mà lúc nào cứ gặp người đàn ông này là trong lòng lại cảm thấy bất an. Chưa dừng lại ở đó ánh mắt của anh ta nhìn cô lúc nào cũng đầy dẫy những sự chiếm hữu cuồng dã và bây giờ cũng vậy nhưng ngay lúc này sự chiếm hữu cuồng dã ấy còn toát ra nhiều hơn. Lúc này cô cũng chỉ biết ái ngại nhìn hắn
\- Nếu không có gì nữa tôi xin phép đi chước đây
Không đợi anh nói cô đã bước chân rời đi. Còn anh chỉ vừa nghe thấy chữ đi của cô mà trái tim của anh dường như bị một con dao nhọn đâm vào vậy . Nét mặt dần dần biết sắc như đang nhớ lại những chuyện kinh hãi nào đó mà trở nên trắng bệch đôi mắt càng hiện ra những tia đỏ tàn nhẫn. Vô thức đưa cánh tay to lớn ra mà kéo cô lại. Chưa để cô định hình lại cả thân thể to lớn ôm chặt lấy Băng Dao.
\- Đừng bỏ anh Thất Thất
Băng Dao lúc này kinh ngạc không thôi nhưng vẫn cố gắng kìm nén lại cố gắng đẩy thân ảnh to lớn kia ra khỏi người mình miệng không ngừng kêu lớn
\- Vương tổng anh đang làm gì vậy. Mau thả tôi ra
Nhưng Thiên Ân vẫn vậy ôm chặt lấy cô không buông. Vì anh đã để cô bước đi khỏi anh 1 lần rồi vậy nên bây giờ anh xẽ không bao giờ mất cô thêm một lần nào nữa. Còn cô lúc này đã không còn ngạc nhiên nữa mà thay vào đó là sự kinh hãi tột cùng. Những sự bất an liên tiếp nối đuôi nhau kéo dài vào trong đầu cô. Lúc này cuối cùng sau bao nhiêu sức lực đẩy người đàn ông này ra cô cũng đã thoát khỏi cái vòng tay kia
" Bốp..."
\- ANH ĐANG LÀM CÁI GÌ VẬY HẢ
Lúc này khuôn mặt Vương Thiên Ân đã lệch sang một bên. Còn cô thì kinh hãi không thôi vì trước mặt cô lúc này là một người đàn ông ghê rợn. Cô lúc này không còn nghĩ được gì nữa chỉ muốn nhanh chóng thoát khỏi người đàn ông chước mặt mình lúc này thôi. Nhanh chóng quay người lại không nghĩ ngợi gì mà chạy nhanh về phía đại sảnh vì nơi đó là nơi mà Thần Vũ đang ở đó
Vương Thiên Ân lúc này vừa nhìn thấy cô quay lưng lại định bước đi khỏi anh thì tiếp tục lại chở nên điên loạn. Còn cô thì chưa đi được bao nhiêu đã bị một bàn tay to đánh mạnh vào gáy rồi cứ thế mà ngất đi. Lúc này Vương Thiên Ân mới từ từ nở ra một nụ cười đầy ẩn ý. Bàn tay cầm chiếc điện thoại bấm 1 dãy số rồi đưa lên tai
\- Bắt đầu kế hoạch
Nói rồi Vương Thiên Ân từ từ cúp máy. Rồi nhẹ nhàng nhấc bổng cô lên. Nhìn người con gái mà mình đã tìm kiếm suốt bao nhiêu năm cuối cùng cũng đã nằm trọn trong lòng mình mà anh không khỏi vui vẻ
\- Chúc mừng em chở về Thất Thất của anh
Trở lại tình hình bên Lăng Thần Vũ.
Adiras cũng đã đưa Cana rời đi chào hỏi những vị khách quý những người có địa vị đang hiện diện trên du thuyền.
Hắn lúc này tâm tình cũng chở nên bất an. Đang định bước đi tìm cô thì bỗng những