Lúc này cả hai người bên trong phòng ai nấy cũng giật mình. Còn về phần cô cuối cùng cô cũng biết vì sao những người giúp việc trong biệt thự lại có thái độ với cô như vậy rồi"Đơn giản chỉ là cô đã hết giá trị lợi dụng rồi" Nghĩ lại cái lúc mà gia đình cô vẫn còn chưa phá sản . Lúc nào cũng vậy nào là cười nói vui vẻ rồi lại kính cẩn lúc này nghĩ lại ha toàn là những khuôn mặt giả tạo.
\- Cô là ai sao lại tự tiện vào phòng người khác như vậy.
Một người phụ nữ với thân hình nóng bỏng đang ẩn hiện trong chiếc chăn hét toáng lên. Còn về phần Lục Trí Hào thì từ đầu anh ta cũng giật mình vì tiếng cửa mà theo phản xạ nhìn qua nơi phát ra âm thanh rồi khi nhìn thấy cô anh ta cũng có phần hơi ngạc nhiên, nhưng nhanh chóng đã lấy lại vẻ mặt bình thản.
\- Ồ em về rồi à Dao Dao , anh quên mất hôm nay là ngày em đi du học về.
\- Đừng gọi tôi bằng cái giọng đê tiện ấy. Uổng công tôi tin tưởng anh mấy năm nay cứ nghĩ anh sẽ không như những người đàn ông khác . Nhưng tôi sai rồi cuối cùng anh cũng chỉ là một tên cặn bã không hơn không kém . LỤC TRÍ HÀO CHÚNG TA TỪ NAY ĐƯỜNG AI NẤY ĐI
\- Ồ nếu như em đã nói vậy thì cũng không sao dù sao anh cũng định nói lời chia tay trước rồi coi như chỉ mất đi một con mồi nhỏ thôi .
\- Cũng có đáng tiếc là sau bao nhiêu năm em còn đẹp và còn quyến rũ hơn trước rất nhiều đấy.
Lúc này càng nghe những càng nghe những lời nói của Lục Trí Hào , Diệp Băng Dao lại càng thấy mắc ói. " Thật là một con người bỉ ổi tai sao trên đời này lại có những loại người như thế này nhỉ, những loại người còn thấp kém hơn cả súc vật" vừa nghĩ cô vừa nói một cách đầy khinh bỉ rồi liếc nhìn hắn
\- Haizz anh có biết không nhìn anh lúc chẳng khác nào những con chó hoang ngoài đường không?, bẩn thỉu, rách nát. À mà không làm sao anh có thể ví với bọn nó được như thế... bọn nó sẽ rất buồn vì bị ví với một loài súc vật mất nhỉ LỤC TRÍ HÀO.
Vừa nói cô vừa nhấn mạnh từng chữ ở cuối rồi nghiêng nhẹ cái đầu mình sang một bên thể hiện rõ sự khinh bỉ với hai người trước mặt mình.
\- Sao cô dám nói Trí Hào như vậy hả!
Người phụ nữ lúc này giận dữ quát lớn. Lúc này Băng Dao mới liếc nhìn ả
\- Ôi trời ơi sao lại có một người đẹp đến vậy nhỉ?
Vừa nghe thấy những lời nói đó ả giờ đây cũng bớt giận dữ hơn một chút nhưng vẫn vênh mặt lên lườm cô " hứ đương nhiên" nhưng cũng không giấu nổi sự kiêu ngạo. Nhưng làm sao mà có chuyện mà cô tha cho ả chứ còn khen nữa chứ. Chưa để ả đắc ý
\- Trời chắc tốn nhiều tiền để đi thẩm mỹ lắm nhỉ cô nhiều tiền thật đấy!
\- Cô..cô...
Ả lúc này tức đến nỗi không nói được nữa, thì một giọng nói phát ra
\- THÔI ! Diệp Băng Dao cô quậy đủ chưa!
Lúc này Lục Trí Hào cũng không tự chủ được nữa mà quát lớn lên, còn ả thì thấy hắn đang tức giận cũng không nói gì thêm nữa chỉ lẳng lặng liếc nhìn qua cô một cái rồi thôi. Lúc này nhìn thấy vẻ mặt tức giận của Lục Trí Hào bỗng nhiên cô lại cảm thấy hả dạ.
\- Haizz ở trong này ngột ngạt mùi thối rữa quá đi !
Nói song cô quay gót bước ra khỏi căn phòng nhẹ nhàng bước xuống cầu thang, nhìn những người năm xưa từng nói ngon nói ngọt nào là quan tâm đến cô giờ đây ai ai cũng nhìn cô với một ánh mắt khinh thường" uổng công cô đối tốt với các người" . Lúc này bước ra khỏi căn biệt thự cũng là lúc cô thể hiện rõ con người thật của cô nhất . Thật ra từ lúc