Đến trưa cô xuống căn tin bệnh viện để ăn trưa, thì gặp Lục Tư Đằng
"Tiêu Lạc"
Cô nghe có người gọi liền quay lại, là Lục Tư Đằng anh tiến lại gần cô
"Anh Đằng"
"Cùng ăn trưa đi
Cô vui vẻ gật đầu, hai người vào căn tin lấy cơm trưa ăn.
Trong lúc ăn Lục Tư Đằng vẫn luôn nhì chăm chăm cô
"À hôm qua vội quá chưa có dịp hỏi thăm gia đình em.
Ba mẹ em khỏe không"
"Ba mẹ em vẫn khỏe ạ"
"Lần này về là anh chuẩn bị quản lý cty của ba anh à" cô nhìn anh hỏi
"Ừ" anh nói thêm "Cần giúp đỡ gì gọi cho anh"
Cô cười cười "Em thì cần giúp đỡ gì đâu ạ"
"Anh nói ví dụ vậy" Lục Tư Đằng mỉm cười nói
"Nhớ lúc trước còn đi học anh với em cũng thường đi ăn với nhau như vậy"
Cô chỉ mỉm cười không đáp
Lục Tư Đằng thì lại đang tìm chủ đề nói chuyện với cô nhưng lúc này anh mới để ý đến bàn tay cô.
Tay cô đeo chiếc nhẫn màu bạc xung quanh được đính mấy viên kim cương trắng nhỏ, đây là nhẫn cưới của thương hiệu Cartier nổi tiếng thế giới rất đắt đỏ.Ai cũng biết đến thương hiệu Cartier này mà nhà Lục Tư Đằng lại là nhà thiết kế trang sức nên vừa nhìn qua anh đã biết đây là nhẫn cưới.
Thiết nghĩ "Không phải cô ấy kết hôn rồi chứ"
Muốn hỏi cô nhưng anh lại do dự sợ cô kết hôn rồi anh lại đau lòng.
Nửa muốn hỏi nửa lại không thế là cả bữa ăn anh chìm trong những suy nghĩ miên man của mình.
Đến chiều tan làm Kiều Trạch Dương đến đón cô về.
Ngồi trong xe không ai nói chuyện với ai, bầu không khí khá là u ám.
Cô thấy anh khác với thường ngày liền hỏi anh
"Anh sao thế?"
Anh vẫn nhìn thẳng phía trước tập chung lái xe nhưng cũng không quên trả lời cô "Anh không sao"
"Sao nhìn anh có vẻ mệt mỏi vậy?"
Anh tùy tiện nói không sao để cho cô bớt lo lắng.
Bầu không khí lại trở về như ban đầu im ắng lạ thường
Thực ra là anh đang đau đầu về chuyện dự án sắp tới phải mời được Elva về làm người mẫu cho cty.
Nhưng chưa tìm được cách gì để thuyết phục cô ta.
Về nhà anh vào thẳng phòng làm việc, anh ở trong phòng đến khi cơm canh dọn ra nhưng anh vẫn chưa xuống.
Cô ngồi ăn một mình thấy quá trống trải
"Má Trương, Trạch Dương không xuống ăn sao?"
"Cậu chủ bảo không đói kêu cô ăn rồi đi nghỉ trước đi" má Trương biết cô lo cho Kiều Trạch Dương nên cũng vui vì hai người có thể sống hòa hợp với nhau rồi
"Cậu chú là vậy đó, cậu ấy hay làm việc quên ăn