Sáng hôm sau
Khi tỉnh rượu Hứa Tư Vũ mới để ý xung quanh không biết đây là đâu.
Đầu có chút đau nhức anh lấy tay xoa xoa hai bên thái dương.
Khi thấy đỡ hơn anh xuống giường mở cửa ra ngoài.
Hạ Tiêu Lạc cùng Kiều Trạch Dương đang ngồi ăn sáng
"Anh"
Anh và cô đều ngẩng lên nhìn về hướng có giọng nói.
Hứa Tư Vũ liền nhớ ra ngày hôm qua ba và mẹ anh cãi nhau anh buồn phiền mới đi tìm rượu giải sầu.
Không ngờ sau khi say anh lại tới đây tìm Kiều Trạch Dương.
Kiều Trạch Dương liền thay đổi bộ mặt từ dịu dàng sang lạnh lùng nhìn anh nói
"Dậy rồi? Ngồi xuống ăn sáng đi"
Nghe lời Hứa Tư Vũ ngồi xuống đối diện với Hạ Tiêu Lạc.
Cô đứng lên đi vào bếp cầm ly nước màu nâu ra đặt trước mặt Hứa Tư Vũ
"Uống đi.
Giúp em giải rượu đó"
"Em cảm ơn chị"
Cô mỉm cười rồi ngồi xuống ăn tiếp.
Kiều Trạch Dương buông đũa lấy tờ giấy trên bàn lau miệng rồi nhìn Hứa Tư Vũ nói
"Hôm qua lại cãi nhau à?"
Hứa Tư Vũ gượng cười đáp "Vâng"
"Được rồi có chuyện gì thì gọi cho anh.
Uống rượu lái xe như hôm qua rất nguy hiểm"
Vẫn là anh ấy lo nghĩ cho mình mặc dù không cùng mẹ nhưng hai anh em vẫn luôn coi nhau như cùng mẹ sinh ra.
Nhớ trước đây Hứa Tư Vũ gặp anh lúc còn nhỏ hai anh em cùng học chung trường.
Khi nghe ba nói anh ấy là anh trai mình Hứa Tư Vũ ngày nào cũng lẽo đẽo đi theo sau Kiều Trạch Dương.
Còn Kiều Trạch Dương khi ấy có chút phiền với tên nhóc này nhưng được một thời gian đã chấp nhận hắn.
Nhưng vào một hôm Hứa Tư Vũ đứng đợi Kiều Trạch Dương đến lúc có trống vào lớp mà vẫn không thấy anh.
Từ đó anh em họ đã không còn liên lạc với nhau nữa
Cho đến khi gặp lại anh ở Pháp không biết có phải là duyên phận hay không mà họ lại học chung trường với nhau.
Dù có lớn bao nhiêu nhưng Hứa Tư Vũ vẫn nhận ra anh mình.
Kiều Trạch Dương biết chuyện của mẹ hắn làm không liên quan gì đến hắn nên cũng luôn xem hắn như em, thời gian ở bên Pháp Kiều Trạch Dương luôn giúp đỡ Hứa Tư Vũ mọi việc hắn cần.
"Ăn xong cứ nghỉ ngơi đi.
Anh đưa chị dâu đi làm"
Giọng của anh kéo Hứa Tư Vũ trở lại thực tại, anh liền gật đầu không nói gì
Hạ Tiêu Lạc chào tạm biệt Hứa Tư Vũ rồi cùng anh ra xe.
...
Bệnh viện Nhân Tâm
"Cốc...Cốc"
Hạ Tiêu Lạc đang chăm chú xem bệnh án
"Vào đi"
"Cạnh" tiếng cửa được mở ra, nhưng Hạ Tiêu Lạc vẫn không ngẩng lên nhìn là ai đến.
Hạ Tiêu Triết đi vào trên tay còn sách túi gì đó
"Có vẻ chị hai không hoan nghênh em trai tới thì phải"
Nghe thế cô mới bỏ tài liệu trên xuống ngẩng lên nhìn.
"Sao lại tới đây"
Thấy cô đứng dậy anh vội bỏ cái bịch trên tay xuống bàn rồi đi lại dìu cô.
Bụng cô cũng không to lắm nhưng đi lại cũng có chút khó khăn
"Em tới thăm chị với cháu em"