Kiều Thị
Kiều Trạch Dương vừa họp xong đang trở về phòng, điện thoại di động của anh bất chợt vang lên là A Minh gọi đến.
Anh đi thẳng vào phòng làm việc mới nghe
"Lão đại Liễu Tuyết Lệ bỏ trốn rồi"
Kiều Trạch Dương nhíu mày lại, anh biết bà ta sẽ không tha cho anh nhưng anh cũng không sợ gì bà ta chỉ sợ bà ta làm hại đến cô.
Không đợi A Minh nói gì thêm, liền trực tiếp nói một câu thật nhanh trong điện thoại
"Sắp xếp người đến Bảo Lam Kính và đến nhà lớn Kiều gia"
Ngay sau đó Kiều Trạch Dương cúp điện thoại đi thẳng ra ngoài.
Anh có chút vội vàng đi đến chỗ xe đang đậu trước cửa toà Kiều thị.
Hứa Tư Vũ từ đâu đi đến gọi anh
"Anh"
Bước chân của anh dừng lại quay sang nhìn Hứa Tư Vũ.
Hứa Tư Vũ mặt có chút buồn
"Anh! Em xin lỗi, trước đây đều là lỗi của em là em vẫn luôn hiểu lầm anh"
Kiều Trạch Dương nghe xong mặt mày hơi đồng anh vẫn im lặng không nói.
Hứa Tư Vũ biết là mẹ mình có lỗi với mẹ anh và anh nên không dám trách móc anh thứ gì
Năm tháng trôi đi nhanh quá cả anh và anh trai đều không còn là đứa trẻ ngây thơ của năm nào nữa.
Người anh trai cao ngạo của anh, cho tới bây giờ, đều coi anh là người thân duy nhất, vậy mà người thân này lại không tin tưởng người anh trai này.
Hốc mắt Hứa Tư Vũ bỗng trở nên có chút hồng
"Anh tha thứ cho em đi"
Mặt anh hiện lên ý cười "Anh chưa bao giờ trách em"
Nghe vậy Hứa Tư Vũ mặt đang cúi liền ngẩng lên, anh biết anh ấy chưa từng trách anh.
Khi đó anh ấy thu mua Hứa thị anh nhất thời nóng giận mới xông vào công ty chửi anh ấy nhưng cũng vì mẹ anh mà thôi
Kiều Trạch Dương kéo Hứa Tư Vũ lại ôm vỗ vỗ vào lưng cậu vài cái mỉm cười
"Làm sao anh có thể từ bỏ được người em trai này"
Nghe Kiều Trạch Dương nói vậy thì trong lòng cũng dỡ xuống hết tất cả phiền muộn, chỗ sâu nhất trong lòng, nổi lên sự thoải mái trước nay chưa từng có.
Ôm xong rồi gỡ bỏ khúc mắc xong rồi Kiều Trạch Dương liền nói
"Anh có việc phải đi rồi"
Nói rồi Kiều Trạch Dương kéo cửa xe ngồi vào
Mãi đến khi xe của anh rời đi khá lâu, Hứa Tuệ Vũ mới chớp mắt, anh ấy là một người anh rất tốt kể cả khi còn nhỏ hay đã lớn anh ấy vẫn luôn yêu thương bảo vệ cho anh
Hứa Tư Vũ bi thương ngồi vào trong xe, điện thoại kêu hai tiếng, anh lấy ra, là hai tin nhắn thoại của Kiều Trạch Dương:
Tin nhắn thoại thứ nhất "Không cần tự trách bản thân"
Tin nhắn thoại thứ hai "Mẹ con từ trước tới nay đều không có thâm thù đại hận"
Hứa Tư Vũ nghe mấy lời này, trong ngực dâng lên một cảm giác ấm áp.
Anh cũng biết, tin nhắn thứ hai là anh ấy đang an ủi mình
Người đàn ông lạnh