Sáng hôm sau
Kiều Trạch Dương trở lại công ty khiến các nhân viên ai cũng bất ngờ.
Anh bỏ qua các ánh mắt kì lạ ấy đi thẳng lên tầng cao nhất phòng làm việc theo sau anh là A Minh
Vương Bân vào đến cửa đã thấy các nhân viên tụm lại bàn tán gì đó.
Mọi người vẫn không biết đến sự tồn tại của anh đến khi anh lên tiếng
“Mọi người không làm việc đứng đó tám chuyện cái gì?”
Mọi người giật mình quay lại thấy anh vội chạy về làm việc hết.
Đến khi anh lên chỗ làm việc anh quay sang hỏi Trình Huy(trợ lý thứ 2 của Kiều Trạch Dương)
“Phu nhân đến chưa?”
"À…chưa
Nhưng mà chủ tịch đến rồi"
Vương Bân khó hiểu nhìn vào cửa phòng chủ tịch rồi lại nhìn Trình Huy
“Cậu nói ai?”
“Là chủ tịch Kiều đó”
Vương Bân bất ngờ nhưng cũng không thể hiện ra bên ngoài định đi vào trong thì bị Trình Huy chạy đến ngăn lại
"Chủ tịch thông báo họp
Dặn tôi nói với anh đến thẳng phòng họp luôn"
“Ừ tôi biết rồi”
Vương Bân có dự cảm không lành nhưng cũng không thể biết là chuyện gì.
Anh đi về hướng phòng họp
Lúc sau Kiều Trạch Dương cùng A Minh đi vào phòng họp, đại diện của các phòng ban đều có mặt.
Thấy anh đến mọi người đều đồng loạt đứng dậy thể hiện ý chào anh.
Anh ngồi xuống vẫy tay
“Mọi người ngồi đi”
Nhận được sự cho phép của anh mọi người mới ngồi xuống.
Ai cũng căng thẳng vì đây là cuộc họp đâu tiên sau bao ngày chủ tịch vắng mặt
Kiều Trạch Dương quét mắt nhìn mọi người khiến cho họ càng căng thẳng hơn.
Anh nhếch môi nhìn Vương Bân cảm nhận được anh đang nhìn anh ta cũng không ngẩng đầu lên nhìn lại
"Thời gian trước công ty thường xuyên bị lộ thông tin ra ngoài
Giúp cho các công ty đối thủ có cơ hội, khiến cho công ty ta bị chịu thiệt hạ không nhỏ"
Anh xoay ghế quay lưng lại với mọi người
“Điều đó có nghĩa là trong nội bộ của chúng ta có nội dán”
Câu nói của Kiều Trạch Dương vừa dứt mọi người ai cũng bàn tán to nhỏ.
Anh quay lại hếch mặt với A Minh, liền hiểu ý đi đến chỉnh lấy máy tính
“Mọi người cùng nhìn lên màn hình chiếu”
Màn hình chiếu hiện lên đoạn clip…là một người đàn ông nhìn qua ai cũng nhận ra anh ta lén lút đi vào phòng làm việc của Kiều Trạch Dương lục lọi gì đó đến khi tìm được anh ta nhanh chóng chụp lại rồi sắp xếp lại mội thứ như cũ sau đó mới rời đi.
Đoạn clip ngắn gọn nhưng lại làm cho mọi người trong phòng kinh ngạc tràn ngập mọi cảm xúc…
Vương Bân cũng bất ngờ không kém mọi việc anh làm đều cẩn trọng như vậy mà cũng bị Kiều Trạch Dương phát hiện
Anh ta nhếch môi nhìn Kiều Trạch Dương
“Làm việc cẩn thận như vậy mà vẫn bị anh phát hiện quả là tôi kém cỏi”
Kiều Trạch Dương đứng dậy từng bước đi đến anh cúi xuống hai tay chống lên ghế anh ta
“Tôi không bạc đãi cậu vậy mà cậu lại đâm sau lưng tôi”
Anh ta không có vẻ gì là sợ hiên ngang ngẩng lên nhìn thẳng vào Kiều Trạch Dương
“Tại sao anh nghi ngờ tôi?”
Anh đứng thẳng dậy xoay người đi về ghế của mình
"Khi Kiều thị liên